Chap 63

1.5K 297 14
                                    

Xúc cảm nơi đầu ngón tay thật giả lẫn lộn chẳng thể phân biệt rõ rệt khiến con tim Shidou từng chút từng chút chìm vào sự xao xuyến khó tả.

Chết tiệt, cậu ta luôn bị thu hút bởi những thứ kì lạ.

Đôi mắt xanh biếc sáng ngời để lộ sự hoang mang, biểu cảm ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra và đôi môi hé mở khẽ mấp máy. Tất cả những điều trên đều khắc sâu vào tâm trí Shidou, cứ mãi lặp đi lặp lại làm cho nhịp đập trong lồng ngực càng tăng nhanh, cổ họng khô hốc khó tả, đôi mắt in rõ hình bóng người đối diện. Trong đầu adrenaline cứ liên tục tăng làm cảm giác hưng phấn ập tới từng đợt sóng vỗ, suy nghĩ muốn bắt nạt người nọ cứ liên tục ào đến làm nhòe đi lý trí còn sót lại.

Nếu bây giờ, cậu ta thực hiện vô số các hành động đồi bại thì liệu Isagi có khóc không?

Thật sự rất muốn chiêm ngưỡng cảnh tượng tuyệt vời đó.

Nghĩ là làm, Shidou luồn tay qua sau gáy cậu, chầm chậm kề sát mặt mình vào người nọ, mặc kệ cảm xúc bàng hoàng xen lẫn sợ hãi của Isagi.

Cái chuyện quái quỷ gì diễn ra thế này?

Cậu ta đang muốn đánh mình sao?

Isagi càng nghĩ càng sợ sệt, một hình bóng quen thuộc mà cậu giấu sâu trong góc khuất lại hiện lên trong hành động của Shidou. Nhưng vào lúc cậu chớp mắt, "nó" lại biến mất. Isagi nhớ lại, khi làm điều tương tự, khóe môi của người đó đã nhếch lên, ánh nhìn in hằn sự tàn bạo ám ảnh trong từng giấc mơ của Isagi.

"Mày.nên.chết.đi.mới.phải"

Cả người cậu run lên, Isagi chớp chớp mắt liên hồi cầu mong cho hình ảnh trước mắt tan biến thật nhanh, nước mắt theo thói quen chực trào ra khỏi khóe. Dù vậy, trước mắt vẫn là đôi mắt đen thăm thẳm nhìn chòng chọc như muốn nuốt sống cậu. Isagi tuyệt vọng không phân biệt được đâu là thật đâu là giả, cậu nhắm tịt mắt như mọi lần, chờ đợi cơn đau thấu xương giáng xuống.

Nhưng mãi lại chẳng có gì xảy ra.

Từng giây trôi qua như dài đằng đẳng cả thế kỷ, Isagi đánh liều hé mắt một phen. Trước mắt là đôi mắt hồng đậm đang nhíu mày quan sát từng biểu cảm trên gương mặt cậu, Isagi khẽ thả lỏng người rồi nuốt nước bọt cái ực.

Bên này, chẳng hiểu sao, Shidou lại cảm thấy trong lòng mình vô cùng khó chịu, khi nãy thỏa mãn bao nhiêu giờ lại bực bội bấy nhiêu.

Chưa làm gì mà tên đối diện cậu ta đã rơm rớm nước mắt rồi, còn bày ra biểu cảm khổ sở cam chịu lắm kìa.

Sao lại ra vẻ như thế kia? Shidou Ryusei này đáng sợ lắm à?

Nghĩ đến đó, Shidou lại càng thêm bực nhọc, trong lòng dâng trào nỗi chua xót không tả nỗi.

Nếu là người khác, chắc chẳn cậu ta đã đấm cho một cú rồi ném ra chỗ khác.

Nhưng chẳng hiểu sao với tên có hai lá mầm trên đầu này, Shidou lại có chút không nỡ.

Cậu ta bực bội cắn lên chóp mũi người kia một cái rồi thả ra, mặc kệ Isagi ngã về sau mà ôm lấy mũi mình. Shidou khẽ giọng lầm bầm.

Isagi Yoichi và những người bạn của cậu ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ