07. Lệch Quỹ Đạo [H]

2.6K 310 31
                                    

Trở về khoảng thời gian một tiếng trước.

Khi Trương Ngọc Song Tử mở lời gọi cậu lên giường ngủ, Trịnh Nhật Tư lúc ấy không nghĩ ngợi gì nhiều mà đồng ý.

Đến khi ngã mình xuống, não bộ bắt đầu hoạt động không theo quy tắc. Một loạt kí ức về ngày hôm qua hiện lên, khiến mặt của Trịnh Nhật Tư đỏ lựng.

Cậu quên mất rằng, mình và gia chủ tuy đều là đàn ông, nhưng không biết vì nguyên do gì mà chỉ cần tiếp xúc một chút lại như có dòng điện lùa qua thân thể.

Chiếc giường vốn dĩ không mấy rộng rãi, mà Trịnh Nhật Tư cũng chẳng phải nhỏ nhắn gì cho cam. Vậy nên chỉ cần một trong hai cử động, đối phương hoàn toàn cảm nhận được ngay.

Nhận thấy người bên cạnh không có động tĩnh gì, Trịnh Nhật Tư cũng căng thẳng nằm im theo.

Hơi thở của họ Trương đều đều, nhưng qua tai Trịnh Nhật Tư lại như có sức hấp dẫn, thành công khiến đũng quần cậu dựng thành một túp lều.

Cố kìm nén cơn nóng râm ran, Trịnh Nhật Tư nhắm chặt mắt lại, mồ hôi rịn đầy trán. Cậu bám ghì lấy thành giường, kiểm soát hơi thở của mình.

Người bên cạnh có thể vẫn chưa sâu giấc, vậy nên Trịnh Nhật Tư cần phải nhẫn nhịn chờ đợi một lúc nữa.

Đến khi tính khí đã căng đến độ muốn vùng ra khỏi quần, Trịnh Nhật Tư mới đứng bật dậy, khó khăn đi vào nhà vệ sinh.

Vừa vào đến bên trong, Trịnh Nhật Tư đã vội vàng cởi bỏ chiếc quần dài, vứt vào một góc.

Bàn tay nắm lấy tính khí, mở van nước lạnh xả xuống. Trịnh Nhật Tư tự mình tuốt cậu nhỏ, một tay chống lên tường làm điểm tựa.

Tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, cậu cũng dứt khoát lột áo ra. Cả người bịn rịn, khó chịu.

Tính khí trương phồng, lực ma sát của Trịnh Nhật không đủ làm nó hạ nhiệt. Loay hoay một hồi vẫn như cũ.

Cuối cùng, Trịnh Nhật Tư trong vô thức nhớ đến dáng vẻ của họ Trương. Làn da rám nắng, ngả màu ngăm ngăm. Mỗi khi đổ mồ hôi, phần yết hầu trở thành vũ khí quyến rũ chết người.

Não bộ của Trịnh Nhật Tư tự mình mường tượng ra giọng nói khàn đặc của hắn, tay không ngừng vuốt ve tính khí.

Ngay khi cậu nghĩ mình sắp không xong rồi, cổ tay vì hoạt động nhiều trở nên mỏi lừ, không còn sức lực nào nữa.

Bất ngờ, từ đằng sau truyền đến hơi ấm, vòi nước bị tắt đi.

Trịnh Nhật Tư thoát khỏi cơn khoái cảm của bản thân, vừa quay đầu đã chạm phải ánh mắt tối sầm của Trương Ngọc Song Tử.

Không kịp để cậu thắc mắc, bên dưới liền bị người đàn ông họ Trương cầm trong tay.

Ngay khi nhiệt độ lạ chạm phải tính khí, Trịnh Nhật Tư cơ hồ còn rít khẽ một tiếng. Hai tay lập tức bám lên tường.

Người nọ không nói gì, chỉ chăm chú lên xuống trước thứ căng cứng của Trịnh Nhật Tư.

Chân cậu như mềm nhũn, đứng không vững nữa. May mắn có Trương Ngọc Song Tử áp sát phía sau, vòng một tay ôm lấy eo Trịnh Nhật Tư, giữ cậu đứng thẳng.

[GEMINIFOURTH] Đảo Chính/政变  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ