Chap 41

1.1K 82 3
                                    

Chap 41

Từ lúc rời khỏi ngôi nhà cổ đó rời đi, Becky đã không thèm nói chuyện cùng Freen nữa, bản thân cảm thấy vô cùng ấm ức và bực bội vì bị người mình yêu thương không coi trọng. Chuyện như thế đáng lẽ Freen phải nói cho cô biết ngay từ đầu, sao lại chuyện đã thành mới nói qua loa cho xong, nhìn thái độ cũng chẳng để tâm đến cảm nhận của cô chút nào, càng nghĩ đến Becky lại càng tức.

"Nếu không muốn đi tiếp cùng tôi cô có thể rời khỏi đây." - Freen lên tiếng khi cả hai đang đi vào cánh rừng rộng lớn, trời cũng đã sập tối.

Dù còn giận nhưng Becky không muốn rời xa Freen, kết quả đành nhẫn nhịn phất tay một cái biến ra một cái lều lớn: "Tôi có nói không muốn đi cùng chị nữa hồi nào? Không có tôi bên cạnh ai chăm sóc chị đây?"

Freen nheo mắt nhìn biểu cảm giả trân lấy lòng của ma thần, cô đưa tay lên chuyển động ngón trỏ, một đóm lửa đã được đốt lên gần lều của họ: "Tôi có khả năng tự chăm sóc tốt cho bản thân mình."

Biết là dưới cơ Freen, Becky hoàn toàn không có cơ hội để dỗi, cô quay về trạng thái niềm nở bắt chuyện: "Đừng mà, có tôi bên cạnh chị sẽ đỡ buồn chán hơn, hai vẫn tốt hơn một mà."

Nhìn cái ghế dựa cùng bộ ấm trà được Becky biến ra bên cạnh, Freen tâm tình đã dễ chịu hơn một chút, đi đến ghế ngồi xuống, thoải mái để Becky rót trà bóp vai cho mình: "Chị nghỉ ngơi đi, cả ngày hôm nay đã vất vả rồi."

"Không vất vả, mấy việc nặng nhọc đều do cô làm hết rồi."

Lời nói nhẹ tênh thốt lên không mang hàm ý sâu xa gì nhưng qua đôi tai của Becky lại có chút ngọt ngào, kẻ đang yêu như thể được tắm chút mật ngọt miệng nở nụ cười tươi: "Giúp ích cho chị là chuyện tôi nên làm."

"Nhưng tôi có một thắc mắc? Thần thức của chị chỉ có chị mới cảm ứng được thôi sao? Lúc đối diện cô gái đó tôi chẳng cảm giác gì bất thường hết?"

"Đúng vậy. Nếu dễ dàng nhìn thấy cũng sẽ dễ dàng bị mất đi. Người có được thần thức của tôi sẽ có được ít pháp lực, cô gái đó vì thế mà sống được tới tận bây giờ."

Becky gật gù thông hiểu, bàn tay thuận thế nắm lấy tay Freen đang đặt trên đùi cô ấy, may thay lần này Thánh nữ nhà cô đã không tuyệt tình gạt đi nữa, ngoan ngoãn để yên cho Becky hưởng chút lợi ích.

"Bầu trời đêm nay đẹp quá đi!" - Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời lấp lánh những vì sao trên cao, Becky vui vẻ thốt: "Có chị bên cạnh cảnh vật đâu đâu cũng đẹp hơn gấp bội."

Khóe môi khẽ cong lên một đường, Freen im lặng không đáp trả, cô cũng ngước lên cao ngắm nhìn bầu trời lộng lẫy kia.

"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ đến đâu vậy? Lần này ít nhất chị cũng phải tiết lộ một chút để tôi biết chuẩn bị tâm lý." - Becky nghiêm túc nhìn sang Freen hỏi, cô rót thêm trà vào tách Freen vừa uống xong, tự nhiên cầm lên thổi nhẹ rồi cố tình uống vào đúng vị trí Freen vừa uống, xem như tự xoa dịu sự tổn thương của ngày hôm nay.

Freen nhìn thấy cũng không phản ứng gì, rót thêm trà vào tách khác cho mình: "Thần thức đầu tiên là đơn giản nhất rồi vì cô ấy không ham cầu gì, vì sống quá lâu sinh ra buồn chán nên càng trông đợi tôi lấy lại sức mạnh, những thần thức kia sẽ khó đối phó hơn, trải qua thời gian tu luyện lâu như vậy, bọn họ chắc hẳn đã có khả năng che giấu đi khí tức để tôi không dễ dàng tìm được."

Becky mỉm cười: "Đồ không phải của mình bọn chúng cũng dám dòm ngó tới, đúng là chán sống rồi. Chị yên tâm đi! Tôi sẽ dốc hết sức giúp chị lấy lại nó. Nhưng chị chắc cũng đã có phương hướng để nhận biết rồi phải không?"

Freen gật nhẹ đầu: "Các thần thức cũng có mối liên kết với nhau, khi thần thức tập hợp càng nhiều, khả năng nhận biết các thần thức còn lại sẽ càng rõ ràng hơn, cho dù có cố che giấu tới đâu cũng không thể qua mắt được tôi."

"Người tôi yêu đúng là giỏi quá đi!" - Becky phấn khích mỉm cười, cô chồm tới định ôm Freen vào lòng nhưng lần này đối phương đã dứt khoát hất bay Becky văng ra xa.

"Nãy giờ cô hưởng lợi chưa đủ sao? Đừng quá đáng nữa."

Becky vờ nhăn mặt phủi phủi bụi trên quần áo của mình, ra vẻ ấm ức: "Chúng ta có chuyện gì chưa từng làm với nhau, chị xấu hổ làm gì?"

"Hừm!" - Freen đuối lý đứng dậy bỏ vào trong lều, Becky nhanh chân liền theo sau vào trong, rất nhanh đã bị đá ra bên ngoài.

"Chị không thể bớt lạnh lùng với tôi sao? Tôi phải làm sao chị mới chịu cởi mở hơn với tôi đây?"

"Cô cư xử đứng đắn lại cho tôi! Đêm nay cô ngủ ở ngoài đi!"

"Tôi sợ ở một mình lắm, chị cho tôi vào trong đi, đêm khuya ở ngoài rừng sâu này biết bao nhiêu thứ nguy hiểm rình rập, chị nỡ lòng nào bỏ tôi bên ngoài."

"Ma thần cô vứt hết liêm sỉ rồi sao?"

"Liêm sỉ là gì? Cũng chẳng ăn được, bên cạnh người đẹp là ưu tiên hàng đầu, chị cho tôi ngủ cùng đi, tôi hứa sẽ ngoan ngoãn không đùa giỡn nữa đâu." - Becky thoắt một cái đã ngồi cạnh Freen trong lều, vẻ mặt nghiêm túc van xin.

Freen ngoài mặt cứng rắn như thế nhưng cũng đã bị Becky làm mềm lòng, cô hừ lạnh một cái cũng không nói gì thêm, nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Becky mừng rỡ kéo gối nằm sát bên cạnh, dù vậy, thay vì ngủ cô lại đang say mê ngắm nhìn Freen không chớp mắt.

"Sao lại đẹp như vậy?"

"Cô còn không ngủ thì đi ra ngoài cho tôi!"

Nhìn ánh mắt sắc lạnh của Freen đang lườm mình, Becky vội vã nhắm mắt lại không dám hó hé thêm lời nào.

.

.

.

TBC.

Lời hứa của ác quỷ - FreenBeckyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ