một mùa hè đã trôi qua với quá nhiều thăng trầm, có những thứ muốn quên đi, có những điều đáng để tự hào. em trân trọng từng cảm xúc chảy qua, có nhiều lời hứa được đưa ra, cuối cùng vẫn chỉ dừng chân ở vị trí ấy. nó quen thuộc đến độ dường như trái tim đã trở nên lạnh lẽo, nhưng dù đã cố đến thế nào cũng chẳng thể quen được khi nó thực sự xảy đến.
ryu minseok sau khi nhìn nhà chính nổ, màn hình hiện lên một màu đỏ lừ thì ngồi thất thần hồi lâu. lúc sau đứng dậy làm nốt thủ tục cần làm, cụng tay với đội đối thủ, cuối cùng đầy tiếc nuối cúi chào khán giả. em lủi vào trong nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rồi ra ngoài nơi bạn bè em đã đợi sẵn, lập tức đi du lịch một chuyến. em cũng xóa luôn mạng xã hội, tin tức cũng không đọc nữa, em biết chúng chẳng hề tốt đẹp gì.
vốn là đang đi chơi lại nhận được tin xấu, bạn em cho em xem tấm ảnh rầm rộ mấy hôm này.
xe tải, trước trụ sở, gumayusi.
tất cả thông tin chỉ tóm gọn trong mấy từ ấy, minseok đau lòng không thôi, lúc ấy liền lập tức lôi điện thoại ra định gọi cho hắn, nhưng đã thấy mấy tin nhắn từ người kia gửi đến.
em nhận ra mình ích kỉ khi cứ hoài chăm chăm để ý đến cảm xúc bản thân mà quên đi rằng những người bên cạnh em cũng đớn đau chẳng kém phần em. hơn nữa bây giờ em đâu chỉ có một mình, em còn một con gấu bự con hay suy nghĩ bên cạnh nữa cơ mà.
lmh - 21:43
hôm nay không ngủ được cún ạ.
lmh - 22:40
cún đi chơi vui nhé
chú ý an toàn
lmh - 06:15
nhớ ăn uống đầy đủ
lmh - 12:37
tớ nhớ em
lmh - 12:44
ước gì em ở đây
lmh - 14:32
khi nào về thì nhắn tớ nhé.
rms - 15:46
mai tớ về
minhyung muốn gọi chút không?
minseok sau khi về lại bắt đầu phải lo đến việc tham dự asiad, chạy đi chạy lại hết chỗ này chỗ kia, nhưng dù sao vẫn dành được ra chút thời gian cuối ngày cho hắn nên minhyung cũng tạm tính là hài lòng.
"mai kia là cún phải đi rồi hả?"
"ừm phải lên tuyển"
"tớ sẽ nhớ em"
"tớ cũng thế"
hắn dành dụm chút thời gian ít ỏi còn lại cố gắng ở bên cạnh em, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tập luyện. sau đó hai người chính thức bước vào giai đoạn xa nhau, mà xạ thủ kia cũng phát hiện ra, bằng cách nào đó em đã thân thiết với xạ thủ nhà bên đến độ có thể vô tư đùa giỡn mà chẳng hề kiêng dè.
được rồi, hắn không hề ghen, chỉ là hơi khó chịu chút thôi.
minseok trước hôm bay sang hàng châu có về lại trụ sở lấy đồ, nhưng chẳng gặp được minhyung, chỉ thấy mình hyeonjoon ngồi trong phòng tập bù giờ stream. gã tiện miệng tán nhảm với em một lúc, dặn em nhớ mua ít đồ ăn vặt trung quốc. câu đấy minseok tự dịch ra thành nhớ đem cả huy chương vàng về nữa.