Rebecca pov.
Từ khi tôi phát hiện rằng bản thân đã phải lòng Freen tôi đã rất hoang mang và ngại ngùng khi phải đối diện với cậu ấy. Tôi đã cố quên đi và tự an ủi với mình rằng đó chỉ là ngộ nhận và nhất thời, chỉ là tình bạn thân thiết của cả hai vô tình tạo nên thứ cảm giác khác lạ đó mà thôi.
Tôi dằn xé và đấu tranh với lý trí khi cố xua tan những cảm giác xao xuyến những lúc ở bên cạnh Freen. Từng lời nói và cử chỉ của Freen thập phần khiến tim tôi dao động, điều đó chứng tỏ rằng tôi đã yêu cậu ấy thật nhiều. Hằng đêm mỗi khi nhung nhớ đến cậu ấy thì tôi hay nấu cháo điện thoại với Freen, như vậy tôi mới có thể an tâm mà đi vào giấc ngủ. Dù cho nhà của hai đứa gần sát bên nhau nhưng không lúc nào khiến tôi thôi nghĩ đến Freen.
Tôi nghĩ về Freen và nghĩ đến mình, tình cảm của tôi dành cho cậu ấy theo thời gian càng ăn sâu vào trong tâm hồn yếu đuối của tôi.
Tôi biết rằng mình đang rất yêu Freen ,yêu đến say đắm, đến mê mệt, dù có dối lòng hay tự xỉ vả bản thân phải từ bỏ cậu ấy mỗi ngày vì cái tình cảm ngang trái này, làm sao cậu ấy có thể chấp nhận khi Freen luôn nhắc chừng và bảo với tôi rằng cậu ấy không hề thích như thế, không thích nữ và nữ yêu nhau, sẽ không bao giờ yêu tôi vì cậu ấy không phải là người đồng tính.
Những lần như thế tôi chỉ biết cười trừ và giấu đi cảm xúc của chính bản thân. Tôi đã đau khổ biết chừng nào rằng bản thân chỉ đơn phương yêu Freen, nếu cậu ấy biết tôi đã phải lòng và ngỏ ý thì cậu ấy sẽ xa lánh và trốn tránh tôi. Tôi phải làm sao khi trái tim này đã dành trọn cho cậu ấy.
Mỗi ngày tôi lặng lẽ lén nhìn cậu ấy, đôi khi phải tỏ ra rằng bản thân rất mạnh mẽ nhưng thật lòng từng phút tưng giây trôi theo từng năm tháng, tôi luôn thầm thương trộm nhớ Freen chỉ vì không muốn đánh mất tình bạn 18 năm qua, tôi phải chọn cách chôn giấu tình yêu mãnh liệt mà tôi dành cho người bạn này.
Cậu ấy hay chọc ghẹo và trêu đùa cùng tôi ,có khi lại rất quan tâm chu đáo. Tâm sự đủ điều với tôi ,chính cậu ấy là người trực tiếp tạo nên tình cảm trong lòng tôi. Suốt ngày câụ ấy cứ xem tôi như một đứa trẻ mà nựng nịu, thậm chí cậu ấy bình thản đến nổi hôn chùn chụt vào mặt tôi như kiểu tôi là đứa trẻ vừa lên ba mà không hề nghĩ đến cảm xúc của tôi. Dần dà tôi mới bị cái hành động đó vô tình làm cho bản thân khác lạ, lúc đầu là bình thường ,rồi lại đến bối rối đến cảm giác thót tim, từ từ sanh ra thích rồi đến yêu cậu ấy từ lúc nào đến bản thân còn không hay.
Tôi sợ bản thân sẽ không chịu được mà hét lên rằng tôi rất yêu cậu, cậu có biết không Freen khi mỗi ngày cứ cho tôi tiếp xúc và va chạm da thịt với cậu ấy thì tim tôi đau lắm, tôi nhút nhát hổ thẹn với bản thân vì mình không bình thường mà đem lòng yêu người bạn thân nhất.
Tôi tìm cách tránh mặt cậu ấy mỗi khi cậu ấy đi học hay sang nhà tôi chơi, tôi đều trốn tránh và không muốn gặp mặt cậu ấy. Tôi phải dặn lòng mạnh mẽ để kìm nén lại cái tình yêu mỗi lúc một lớn dần của trái tim mình.
Rồi tình cờ tôi lên mạng đã quen được người bạn,cô ấy trạc tuổi tôi tên cô ấy là Tee. Thế là tôi và cô ấy trở nên thân thiết ở trên mạng. Tee rất tốt bụng hay gửi quà làm tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác chỉ muốn làm tôi vui. Dần dần tôi đã nhẹ lòng được một chút. Mỗi khi buồn và nhớ đến Freen thì tôi lại online tìm Tee để trút ra tâm sự, cô ấy luôn động viên và an ủi tôi rằng nên mạnh mẽ mà cố gắng vượt qua .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Be Control] - FreenBecky
RomansaBecky: Lấy danh nghĩa là bạn thân bên cậu, thích cậu lại không dám nói ra, cứ thế âm thầm thích cậu. Thời gian cứ trôi ai cũng biết tình cảm tớ dành cho cậu. Chỉ mỗi mình cậu là không biết... Freen: Tớ nghĩ chắc tớ không chỉ thích mà giờ nên gọi nó...