Trí Tú như lời nói tối đến đã cùng Trân Ni ra ngoài ,Trân Ni cũng đã từ chối mấy lần rồi nhưng Trí Tú một mực kéo cô đi, Trân Ni cũng đành bất lực mà đi theo Trí Tú.... Trên xe không biết sao mà Trí Tú cứ nhìn sang cô rồi cứ cười tủm tỉm.... Nay Trí Tú lạ thật đó,hết mời cô đi chơi,rồi bây giờ lại nhìn cô cười như thế...Trân Ni ngồi đó cũng liếc nhìn sang Trí Tú...vô tình thì hai người chạm mắt nhau mà ngại ngùng quay mặt sang chỗ khác mà tránh né....cái gì cũng làm cùng nhau hết ròi...còn ngại cái gì nữa chứ....
- Cô muốn đi đâu?
- Tiểu thư đi đâu tôi sẽ theo đó....
Trí Tú ngại ngùng mà ngồi đó lên tiếng hỏi Trân Ni ,Trân Ni nghe xong cũng từ tốn mà trả lời... Sao tự nhiên xưng hô xa cách thế.....Trí Tú đánh lái rẻ vào con đường nhỏ cách xa trung tâm thành phố ở đây có vẻ yên bình hơn , nhìn cứ như ở làng chài của họ vậy....Trí Tú dừng xe cạnh vỉa hè ở đó mà đi vòng sang mở cửa cho Trân Ni, Trân Ni cũng chỉ gật đầu tỏ ý cảm ơn mà cùng Trí Tú bước đến băng ghế đá ở đó mà ngòi xuống...không khí hôm nay có vẻ hơi lạnh nhỉ....Trân Ni có chút rùng mình.....
- Khi nảy kêu mặc thêm áo mà không nghe.....
- Không nghĩ là lạnh đến vậy...
Trí Tú cởi áo khoác ngoài của mình ra mà nhẹ nhàng khoác lên cho Trân Ni mà nhỏ giọng trách móc, Trân Ni cũng ngồi đó mà ngại ngùng nhìn Trí Tú... Trí Tú cũng chỉ biết lắc đầu mà nhìn Trân Ni, Trân Ni đúng là bướng hết chỗ nói mà.....
Hai người họ chẳng nói chẳng rằng với nhau câu nào mà nhìn lên cây cầu gần đó xe cộ thì tấp nập qua lại , Trí Tú đột nhiên thở dài một cái ròi quay mặt sang Trân Ni mà nhỏ giọng hỏi....
- Chồng cô là người như thế nào? Có thể nói cho tôi nghe một chút được hông....
Trân Ni đang ngòi đó đong đưa chân ở đó thì bị câu hỏi của Trí Tú làm cho giật mình mà quay lại, Trí Tú là đang tự hỏi về bản thân sao, Trân Ni chỉ cười nhẹ một cái ngồi dựa lưng ra sau ghế chưng ra bộ mặt tự hào mà đáp với Trí Tú...
- Chồng tôi sao...umm...là một người siêu siêu tuyệt vời ,đối với tôi không ai có thể qua mặt được chồng tôi hết, vừa ân cần, vừa dịu dàng lại còn sẵn sàng vì tôi mà làm tất cả mọi thứ nữa chứ, có lần còn vì tôi mà bị đánh bầm dập hết trơn nhưng vẫn hông một lời than thở nào hết....cô có thấy chồng tôi ngốc hông...tuy không được mạnh mẽ như những người đàn ông khác, nhưng với tôi chồng tôi vẫn là số một...sẽ không có ai thay thế được đâu...
Trân Ni vừa nói vừa bầy ra vẻ mặt tự hào khi nói về chồng của mình , Trí Tú ngồi đó được một phen nở mũi....Trân Ni vẫn cứ ngồi đó mà kể tất cả về Trí Tú nhưng không có lấy một câu than trách lấy...chỉ toàn là những lời tốt đẹp về cô...Trân Ni không giận cô sao...Trân Ni không ghét cô sao, Trí Tú ngồi ở đó mà nghe Trân Ni nói ,Trân Ni còn lấy ngón tay đưa qua lại trước mặt cô mà diễn tả...Trí Tú cũng chỉ phì cười mà nhìn Trân Ni... Trong mắt Trân Ni cô tốt đến vậy sao....Trí Tú lại xoay mặt sang Trí Tú hỏi tiếp. ..
- Nếu như chồng cô lừa dối cô chuyện gì thì sao? Cô lựa chọn là tin hay không tin...
- Ummm.....tôi nghĩ chắc là có lí do gì đó khó nói....tất nhiên là tôi tin ròi...chồng tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với tôi hết , nhất định phải có chuyện gì đó khó nói ,nên mới không cho tôi biết.....
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jensoo] Làng Chài
HumorKhông nam hóa nha🥰 Tôi chưa từng nghĩ tôi sẽ yêu ai, tôi cũng chưa từng nghĩ tôi sẽ yêu em " Làm ơn ..." Trong fic có vài tình tiết dễ gây hiểu lầm nên nếu mọi người muốn theo dõi fic thì đọc cho hết nha. Nếu có thắc mắc gì cứ cmt thoải mái.☺️