- Em ăn đi Tú no rồi.Trí Tú sáng sớm đã thức dậy nấu ăn cho Trân Ni, dù sao Trân Ni cũng còn rất hoảng sau chuyện đó nên Trí Tú cũng nghỉ đi chài một thời gian ở nhà chăm em.
Trí Tú cứ theo sát Trân Ni hai tư trên hai tư lúc ngủ cũng hay giật mình dậy quay sang Trí Tú sợ Trân Ni lại gặp chuyện bất trắc.
- Tú đã ăn gì đâu mà no, mau ngồi xuống đây đi.
Trân Ni cau mày nhìn, sáng giờ có thấy ăn gì đâu mà bảo no đúng là chỉ biết nói xạo cô là hay. Trân Ni vừa nói vừa lấy tay vỗ lên phía ghế bên cạnh Trí Tú cũng đành ngồi xuống ăn cùng với Trân Ni nếu để Trân Ni giận thì lại khổ.
Hai người cứ như thế vừa ăn uống vừa trò chuyện với nhau. Trí Tú còn bẽn lẽn hôn lên má Trân Ni vài cái nữa em ngại ngùng đánh vào vai Trí Tú, có má ở đây mà Trí Tú không biết ngại hay sao á nếu Trí Tú không ngại thì Trân Ni cũng biết ngại chứ bộ.
- Hai đứa có muốn gì thì đi vào phòng ở đây là bàn ăn.
Bà Hương lên tiếng trêu chọc, Trân Ni thì đã ngượng đến chín cả mặt rồi mà Trí Tú vẫn ngồi đó cười hề hề cho được. Bà Hương tuy biết Trí Tú là con gái nhưng dù sao nó và Trân Ni cũng đã xảy ra chuyện đó bây giờ mà chối bỏ như thế còn đâu là danh dự của con gái người ta nữa.
Trân Ni cũng tốt tánh hiền lành làm sao bà nở để con bé bị người đời xỉa xói, bây giờ Trí Tú cũng mang thân ảnh của một đứa con trai đâu thể quất ngựa truy phong như thế được chỉ còn cách dùng tình cảm bù đắp cho con bé.
- Má, mai con có việc lên Sài Gòn một chuyến má với Trân Ni cứ ở nhà con đi sẽ về ngay.
Trí Tú đang ăn thì đột nhiên dừng đũa rồi nói làm bà Hương cau mày ngẩn mặt lên nhìn cô. Trí Tú khi không lại lên Sài Gòn làm gì? Không phải Sài Gòn là nơi Trí Tú không muốn quay về nhất sao? Sao bây giờ lại lên Sài Gòn có việc.
- Tú lên Sài Gòn làm gì? Hay để em đi theo Tú.
- Không cần đâu, em cứ ở nhà với má Tú đi sẽ về ngay.
Trân Ni nghe thế cũng gật gù. Chắc là Trí Tú có chuyện gì đó nên mới lên Sài Gòn dù sao cũng là trong ngày cô cũng không hỏi thêm gì tiếp tục dùng cơm.
Riêng chỉ có bà Hương là ngồi đó nhìn chằm chằm cô. Không biết nó lại định làm gì nữa đây muốn làm gì cũng phải báo cho bà hay một tiếng chứ, đằng này cứ tự ý làm không nói không rằng gì hết Trí Tú chỉ giỏi làm người khác lo lắng.
....
- Mày đi thật sao?
- Ừm!!
Lệ Sa đứng đó nói chuyện với Trí Tú sau khi hay tin Trí Tú sẽ đi Sài Gòn vào sáng mai. Lệ Sa cũng vô cùng lo lắng không biết Trí Tú lại định làm gì đây, cô quên chuyện năm đó rồi sao mà bây giờ lại dám trở lại Sài Gòn. Trí Tú đúng là điếc không sợ súng mà.
- Mày điên sao? Mày mà quay lại đó chẳng khác nào tìm con đường chết, mày không nghĩ cho mày cũng phải nghĩ đến má mày và Trân Ni chứ!!
- Tao chỉ quay lại đó xem xét tình hình không chết đâu mà lo, nếu có chết má tao và Trân Ni sẽ chờ mày và Thái Anh chăm sóc vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jensoo] Làng Chài
HumorKhông nam hóa nha🥰 Tôi chưa từng nghĩ tôi sẽ yêu ai, tôi cũng chưa từng nghĩ tôi sẽ yêu em " Làm ơn ..." Trong fic có vài tình tiết dễ gây hiểu lầm nên nếu mọi người muốn theo dõi fic thì đọc cho hết nha. Nếu có thắc mắc gì cứ cmt thoải mái.☺️