---------
vào một ngày chủ nhật rảnh rỗi, roseanne cùng với alice đi đến trung tâm thương mại dạo chơi vài vòng, tiện thể lại mua thêm mấy món đồ trang trí cho giáng sinh sắp tới.
ngang qua một cửa hàng đồ chơi trưng bày rất nhiều mô hình nhân vật, roseanne thích thú bước vào.
"chị thấy trong phòng em có bày nhiều món hệt như vậy rồi, còn định mua thêm hả?" - thấy roseanne tròn xoe mắt ngắm nghía qua tủ kính, chị cho rằng nàng nhất định sẽ không về tay không.
"không hẳn, bộ này em có rồi. em định mua tặng jennie, nhìn em bé này có hai cái má bánh bao giống hệt cậu ấy." - roseanne mỉm cười.
alice nhìn vào bên trong, dưới ánh đèn nhấp nháy là những mô hình mấy bé chibi nhắm mắt chu môi có vẻ rất phong cách.
"nhắc mới nhớ, dạo này em và jennie thế nào rồi?"
"vẫn bình thường thôi chị." - roseanne vừa chọn lựa vừa lơ đãng trả lời chị.
"bình thường? ý là không có tiến triển gì sao?" - alice thắc mắc.
"tiến triển là sao? chị muốn nói vấn đề gì?" - thấy chị không giống đang trêu mình nên roseanne cũng thẳng người nhìn alice, nghiêm túc trò chuyện.
"không phải em thích jennie à?"
"phải, em có thích cậu ấy." - đương nhiên là phải thích thì mới có thể làm bạn thân với nhau được.
"không phải kiểu thích đó." - thấy em gái mình cứ động đến tình cảm là ngáo ngơ nên alice lắc đầu chịu thua - "thích kiểu làm người yêu của nhau ấy."
"làm gì có!" - roseanne bật thốt rồi cũng tự bất ngờ vì phản ứng của bản thân, vốn dĩ rất quyết đoán nhưng nghĩ nghĩ lại thấy không thuyết phục, giọng nói bắt đầu nhỏ đi - "em đâu có thích jennie... theo kiểu đó."
"vậy hả? vậy là do chị hiểu lầm thôi à?"
roseanne mím môi không đáp.
"tại ngày nào đi học về em cũng vui vẻ kể cho chị nghe về jennie. hôm nào jennie giận là em lại rối hết cả lên, đu theo chị hỏi là phải làm sao bây giờ." - thấy nàng vẫn trầm ngâm nên alice nói tiếp - "đặc biệt là hôm đó, em vừa về không nói tiếng nào liền bỏ lên phòng, chị đi theo cũng không hay, vào tới liền nằm bẹp xuống giường, mặt thì lạnh tanh không chút cảm xúc. hỏi mãi em mới nói là thấy jennie vui vẻ nói chuyện riêng với cậu bạn nào đó nên em cảm thấy không thoải mái."
"vẫn là do chị hiểu lầm thôi nhỉ?" - alice biết roseanne rất dễ nghĩ thông suốt, chỉ là cần đẩy nàng một cái ra khỏi vùng an toàn để roseanne tự mình tìm thấy ánh sáng.
bình thường một người thông minh cũng có thể vì tình cảm mà trở nên mù mịt, mơ hồ. roseanne cũng không ngoại lệ, chị chỉ muốn nàng nhìn rõ đồng thời xác định cảm xúc của mình. nhìn rõ rồi không đồng nghĩa sẽ có kết quả tốt, nhưng tốt hơn là cứ loay hoay đắm chìm mà không biết rồi sẽ trôi về đâu.
nghĩ về mối quan hệ trước đây của roseanne, alice không muốn em gái mình lại bị người khác xoay vòng như chong chóng nữa.
roseanne biết chị đang lo lắng điều gì. cũng hiểu alice vì quan tâm nàng nên mới hỏi thăm vấn đề này kĩ lưỡng đến vậy. càng là vậy roseanne càng không muốn qua loa đưa ra kết luận với chị.
BẠN ĐANG ĐỌC
[chaennie] - lucky
Fanfictioncậu không phải mặt trời, tôi không là hoa hướng dương. nhưng không biết từ bao giờ, ánh mắt này luôn hướng về phía cậu.