17.

207 27 3
                                    

-----------------

khi jennie đã dịu lại cảm xúc thì cả hai quyết định cắt bánh kem ăn. vốn là jennie khăng khăng muốn xem trong thiệp viết gì và trong usb có gì nữa nhưng roseanne rất ngại nên đã thuyết phục cô hãy đợi mình về rồi xem sau.

bình thường sức ăn của jennie không nhiều, nhưng vì tâm trạng đang rất tốt, cộng với việc nhìn đâu cũng thấy công sức roseanne đổ ra nên cô lại nhiệt tình ăn đến hai miếng bánh kem.

nhưng vẫn sợ rằng không ăn hết cho roseanne thấy thì nàng sẽ tủi thân nên ai kia rất thành thật nhìn nàng giải thích.

"cái này là để dành cho mẹ." - nên không ăn hết được, ý của jennie là như vậy.

vốn hơi bất ngờ vì hôm nay jennie ăn khoẻ hơn mọi khi, dù roseanne rất vui nhưng cũng sợ cô ăn nhiều sẽ khó tiêu, nên khi nghe jennie nói vậy lại cảm thấy vừa nhẹ nhõm vừa có chút buồn cười.

"lỡ mẹ cậu thấy dở thì sao?"

"không đâu. mẹ tôi nấu ăn còn tệ hơn thế này nhiều."

"..."

"nhưng mà bánh này rất ngon. sẽ không có chuyện đó đâu." - biết mình vừa lỡ lời nên jennie vội vàng bổ sung.

roseanne cười dịu dàng, dù cho lời jennie nói là thật hay giả thì nàng vẫn sẽ vì nó mà vui vẻ cả ngày.

....

sau đó cả hai lại đến công viên gần nhà mà lần trước đã đến hôm giáng sinh, đi dạo nhẹ nhàng một lát để jennie không bị khó chịu.

gió lướt qua mặt nước, đến khi chạm vào da thịt là một cảm giác lạnh lẽo tê cóng.

thấy jennie cứ vô thức xoa xoa tay vào nhau, roseanne bảo cô dừng bước, rút bàn tay nãy giờ được bản thân ủ ấm trong túi ra rồi vươn tới nắm lấy cả hai cổ tay người kia, lần nữa cùng nhau quay trở về bên trong túi áo vẫn còn tràn đầy hơi ấm.

"đã bảo cậu nên mặc áo khoác dày hơn rồi."

jennie bĩu môi không đáp.

trước khi đi jennie đã phân vân giữa hai lựa chọn. thật ra thì cô đã quyết định mặc chiếc áo thời trang kia rồi nhưng roseanne cứ dặn là trời rất lạnh nên mặc cái dày hơn ở bên cạnh thì tốt hơn. kết quả là jennie không nghe, còn nói ngày sinh nhật là phải ăn mặc đẹp.

"về thôi. đi thêm lát nữa sợ là cậu sẽ bị đóng băng như anna mất."

"còn cậu là olaf." - chắc jennie đang tưởng tượng hình ảnh đó trong đầu nên bật cười khúc khích.

"nếu tôi là olaf thì cậu không trở lại bình thường được đâu. tôi phải là elsa mới đúng."

"tay elsa cũng không có ấm như vậy."

biết là jennie chỉ muốn phủ định lời nói của mình, nhưng mà roseanne vẫn cảm thấy nhen nhóm một niềm vui hư ảo. chính mình tự vẽ vời thêm hoa thêm lá rồi cũng tự bản thân vì bức tranh mùa xuân ấy mà rung động cõi lòng.

"vì là cậu nên tay elsa mới ấm."

....

buồi chiều mẹ vừa về, jennie đã hớn hở lấy đĩa bánh kem vừa cắt đem ra để sẵn trên bàn ăn rồi ngay ngắn ngồi đợi.

[chaennie] - luckyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ