20.

236 25 1
                                    

--------------------

không đoán được rằng jennie sẽ hỏi một câu không đầu không đuôi như vậy, ngoài những thắc mắc, roseanne còn thấy lòng mình thấp thỏm không yên.

"tôi? mệt mỏi vì điều gì?" - vì thích jennie sao? nếu vậy thì roseanne chưa từng cảm thấy như thế.

jennie tiu nghỉu cúi đầu, vặn vẹo vạt áo trong tay.

"cậu có cảm thấy tôi rất khó ưa không? lúc nào cũng nhăn nhó gây sự với cậu. hở chút lại cáu gắt, đòi hỏi cậu đủ thứ, thấy cậu nói chuyện vui vẻ với người khác, nói về những điều mà tôi không thể cùng tham gia, tôi thấy rất... khó chịu. nhưng có phải như vậy là rất xấu tính không?"

jennie nhớ lại lúc nãy trong nhà sách đã vô tình đọc phải một quyển nói về mâu thuẫn gia đình. trong đó miêu tả người vợ hay kiếm chuyện trách móc chồng, còn hay ghen tuông mù quáng, không cho chồng mình tiếp xúc với bất kì ai. người chồng ban đầu còn vì yêu mà nhẫn nhịn, nhưng dần dần cũng không chịu nổi nữa nên đã đề nghị ly hôn, còn cảm thấy vô cùng chán ghét vợ mình.

"tôi không muốn bị cậu ghét bỏ, càng không muốn cậu phải mệt mỏi chịu đựng. có thể cho tôi biết mình cần thay đổi như thế nào không? có phải nếu tôi không còn khó ưa nữa thì cậu sẽ không bỏ rơi tôi-"

jennie còn chưa kịp nói xong đã bất ngờ đến nghẹn lời, vì cả thân thể trong phút chốc dần được bao bọc bởi một vòng tay ấm áp.

nhìn jennie buồn bã như vậy roseanne thấy lòng mình đau nhói. nếu có thể, nàng nghĩ mình sẽ chọn để gương mặt xinh đẹp ấy lúc nào cũng đầy ấp nụ cười hồn nhiên vui vẻ.

"không mệt, tôi chưa từng cảm thấy cậu khiến tôi mệt mỏi."

"cậu không cần giả vờ để làm tôi vui lên đâu... lần trước cậu còn nghĩ tôi là người chỉ biết gây sự rồi nghĩ xấu cho người khác mà..." - jennie vùi mặt mình lên vai nàng, bàn tay níu chặt vạt áo của roseanne, vì buồn bã mà giọng nói cũng nhỏ nhẹ hơn nhiều..

"tôi rất hối hận vì khi đó đã nói như vậy về cậu. nhưng tôi chưa từng ghét cậu, jennie. tôi thấy rất vui vì cậu đã không hề che giấu bản thân khi ở bên cạnh tôi, tất cả những gì cậu làm đều nằm trong khả năng chịu đựng của tôi, và không làm ảnh hưởng đến ai. tôi có thể chấp nhận được hết, không hề tức giận hay mệt mỏi chút nào.

vì đó là một phần trong tính cách của cậu, là những thứ chỉ thuộc về mình cậu. nếu cậu vì người khác mà thay đổi, kể cả tôi, thì đó không còn là jennie nữa. tôi mong cậu luôn có thể thoải mái là chính mình. và quan trọng là, không phải jennie chỉ biết nóng giận và cáu gắt, cậu còn rất đơn thuần và đáng yêu. nhưng chỉ những người đủ kiên nhẫn mới có thể nhìn thấy được khía cạnh tốt đẹp của jennie mà thôi.

và vì tôi thích cậu... nên cậu có thể tiếp tục khó ưa như vậy, gây sự với tôi, đòi hỏi những điều vô lý,... tôi vẫn sẽ không vì thế mà ngừng thích cậu."

roseanne thật sự sợ jennie sẽ hiểu lầm, sẽ không tin lời nàng nói. thế nên roseanne đã đem lòng mình tỏ bày, hy vọng rằng trái tim có thể thật sự chạm tới trái tim.

[chaennie] - luckyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ