---------------------------
vốn là sau đợt thi cuối kì, học sinh ở các khối đều sẽ được nghỉ ngơi hai tuần trong lúc chờ đợi thầy cô chấm bài và tổng kết năm học.
cả jennie và roseanne cũng vậy, và cô đã vô cùng háo hức nghĩ đến biết bao nhiêu là nơi để hai người có thể cùng nhau vui chơi hẹn hò.
nhưng vì lời hứa với người chị minhee ở câu lạc bộ vẫn còn đó, thế là cả hai đều bị lôi kéo vào lực lượng trình diễn văn nghệ ở hội trại cuối khoá, được tổ chức hằng năm dành để chia tay các học sinh năm cuối.
vừa nghe tin jennie liền xẹp xuống như quả bóng bị xì hơi, roseanne nhìn dáng vẻ của cô như vậy thì vừa thấy thương mà cũng thấy buồn cười.
"từ lúc tụi mình hẹn hò tới giờ không phải thi thì cũng là kiểm tra, chưa có lần nào gọi là đi chơi mà không cần phải lo lắng gì cả. giờ lại còn tập luyện, còn không phải là cứ vậy trôi đi hết cả kì nghỉ sao?" - jennie thở dài.
nhìn cô lăn lộn than vãn trong màn hình, roseanne bỗng muốn xuyên qua đó ôm lấy người rồi ngắt nhéo đôi má căng phồng kia hết sức.
"vẫn còn một ngày nữa mới phải đến trường tập mà, ngày mai tụi mình có thể đi đâu đó cùng nhau."
cũng không hẳn là khi vào giai đoạn luyện tập sẽ không thể gặp nhau, chỉ là lịch của hai người lại chồng chéo nên hơi khó để có đủ thời gian cho một buổi hẹn hò trọn vẹn không bị gián đoạn.
"gấp như vậy sao có thể nghĩ kĩ được đây? tôi muốn có một ngày hẹn hò tuyệt vời nhất, làm cho cậu không bao giờ quên được."
nghe jennie nói thế roseanne thấy rất vui vì cô đã nghĩ cho nàng, nhưng nếu đã vì lý do bất đắc dĩ mà không được như ý muốn thì cũng đành phải tìm cách khác mà thôi.
"chỉ cần đi cùng nhau là được rồi, không phải sao? một ngày hẹn hò tuyệt vời đối với tôi là một ngày hẹn hò có jennie bên cạnh." - roseanne mỉm cười.
nghe thấy mấy lời tình tự như vậy làm tai jennie nóng ran.
kể từ lần jennie bảo nàng nhạt nhẽo đến giờ, không biết roseanne học ở đâu kiểu nói chuyện làm người nghe đỏ mặt như vậy, còn có đôi mắt long lanh với nụ cười ngọt ngào, jennie phải thừa nhận là tim cô không chịu nổi đả kích đến thế.
"sến quá rồi đó..."
nhưng jennie cười thì chứng tỏ là cô không ghét phải không nhỉ? roseanne quan sát khuôn mặt người kia qua màn hình điện thoại, dù không rõ nét như bên ngoài nhưng có vẫn hơn không.
"vậy cậu muốn đi đâu?"
"đột ngột như vậy không nghĩ ra... lần này cho cậu chọn đó, trước giờ cậu toàn làm theo ý tôi thôi."
roseanne chống cằm, bặm môi suy nghĩ.
đi chơi xa thì rõ ràng là không thể rồi vì không có đủ thời gian, đi mua sắm xong cùng nhau đi dạo thì roseanne rất thích vì có thể trò chuyện với jennie rất nhiều. nhưng mà không biết cô có thấy chán hay không...
thấy vẻ mặt roseanne nghiêm túc đăm chiêu, jennie lặng lẽ mỉm cười, rõ là người này cũng đáng yêu đến thế mà lúc nào cũng làm như chỉ có mình jennie đáng yêu vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[chaennie] - lucky
Fanfictioncậu không phải mặt trời, tôi không là hoa hướng dương. nhưng không biết từ bao giờ, ánh mắt này luôn hướng về phía cậu.