---------------------
"giống nhau?" - vốn dĩ luôn đặt câu hỏi 'khác nhau ở điểm nào?' bỗng nhận được kết quả 'giống nhau', jennie có chút không kịp thích ứng.
"nếu cậu hỏi mình thì mình sẽ nói vậy, thật ra hai người đều 'thích' giống nhau, chỉ là khác biệt ở suy nghĩ và góc nhìn mà thôi." - jisoo bình tĩnh đáp.
"vì mickey thích nhím nên cậu ấy có thể nhịn đau, chỉ cần được bên cạnh và làm bạn với nhím mà thôi. thử nghĩ ngược lại, biết đâu không phải vì bản thân có bao tay nên cậu ấy mới tiếp cận nhím, mà vốn là chiếc bao tay ấy giúp mickey che đậy vết thương khác của mình thì sao?"
jisoo nói chậm rãi, quan sát thấy jennie có vẻ hiểu đại khái mới nói tiếp.
"và nhím cũng thích mickey. nên cậu ấy sẽ đau khi nhìn thấy mickey đau. cậu ấy sợ bản thân làm tổn thương người bạn mà mình thích. nhưng mickey chưa từng vì điều gì mà yêu cầu nhím phải rũ bỏ lớp gai trên người mình. nên dù quan tâm đến mấy, nhím vẫn không thể đòi hỏi mickey phải lộ ra đôi tay có lẽ đã rướm máu của cậu ấy."
"đều thích và luôn muốn đem đến điều tốt đẹp nhất cho đối phương. nhưng cả hai đều có nỗi lòng riêng và những suy nghĩ độc lập. vì vậy điều đó đã tạo nên sự khác biệt đấy."
roseanne đã nói không cần mình giúp nên jisoo không thể trực tiếp nói thẳng ra mọi thứ cho jennie nghe. nhưng nếu jennie đã cố tình tìm đến mình và hỏi bằng cách ngụ ý như thế này, thì jisoo sẽ đáp lại bằng cách tương tự.
....
vì bàn học nằm đối diện cửa nên khi vừa bước vào phòng, ánh mắt cô liền rơi lên khung ảnh treo trên tường, bên trong là tấm thiệp mừng sinh nhật mà roseanne viết tặng jennie.
jennie từng bước từng bước đến gần, những dòng chữ nắn nót lại lần nữa hiện lên trong mắt.
[sinh nhật vui vẻ nhé, jennie.
nếu tôi chỉ viết mỗi câu đó thì cậu sẽ không vui đâu nhỉ? tôi biết mà. thế nên tôi đã nghĩ mình phải viết thêm vài lời nữa ngoài những điều mà tôi đã nói với cậu mỗi ngày, những điều tôi luôn muốn cậu được biết.
jennie rất đáng yêu dù cậu không chịu thừa nhận điều đó, nhưng vậy cũng không làm cho cậu bớt đáng yêu đi chút nào.
jennie rất chân thật dù cậu cho rằng những việc cậu làm đều không đáng nói, nhưng trong từng khoảnh khắc tôi đều cảm thấy biết ơn cậu.
jennie không hề kiêu căng ra vẻ, chỉ là không phải ai cũng đủ can đảm để bộc lộ hết những cảm xúc trong lòng, cậu có quyền giấu nó đi.
nhưng bất cứ khi nào cậu muốn nói, tôi luôn sẵn lòng lắng nghe.
còn nhiều điều tuyệt vời ở jennie lắm nhưng tôi sẽ không viết hết ở đây đâu. nếu muốn biết thì hãy gặp tôi để tôi tự mình nói với cậu. vì thứ tôi muốn nhìn thấy mỗi khi ta trò chuyện là khuôn mặt của cậu, là cách cậu phản ứng với mọi điều xung quanh.
lời muốn nói sau cùng, mong rằng tôi có thể tiếp tục mang đến cho jennie thật nhiều niềm vui.]
jennie đã đọc dòng thư này rất nhiều lần. dường như mỗi lần vô tình để ánh nhìn chạm vào nó là cô lại thêm một lần khắc sâu hơn những lời roseanne đã viết.
BẠN ĐANG ĐỌC
[chaennie] - lucky
Fanfictioncậu không phải mặt trời, tôi không là hoa hướng dương. nhưng không biết từ bao giờ, ánh mắt này luôn hướng về phía cậu.