----------------
vừa từ tiệm bánh về đến nhà, roseanne đã thấy ba mẹ đang ngồi cùng nhau xem tivi ở phòng khách.
"làm xong rồi hả? cho ba mẹ xem thử tài nghệ của rosie nhà mình với nào." - ông park cười trêu con gái.
sáng nay lúc ông đang xem xét tình hình mấy chậu cây ngoài sân thì thấy roseanne dắt xe định đi đâu đó, hỏi ra thì biết là nàng muốn đi học làm bánh để tặng sinh nhật bạn.
biết tính con gái mình trước giờ đều rất săn sóc chu đáo với những người mà nàng quan tâm, ông bỗng nhớ lại thời kì u ám trước đây. rồi cảm thấy vui mừng vì bản chất tốt đẹp vốn có của roseanne không vì những dằn vặt ấy mà biết mất.
"chắc thôi ạ... con cảm thấy nó không được đẹp mắt cho lắm."
sau một hồi chật vật ở lớp làm bánh, roseanne cũng thành công cho ra được thành phẩm. vốn rất tự tin rằng dựa vào khiếu thẩm mỹ và đôi tay khéo léo của bản thân thì chiếc bánh này chỉ có thể không hoàn hảo chứ không thể nào xấu được.
nhưng rồi khi đến công đoạn bắt kem, roseanne muốn tự mình làm mấy đoá hoa hồng xanh cho jennie. nhưng cứ cảm thấy phải cho thêm chút màu xanh, cứ một chút rồi lại một chút, thế là màu xanh da trời nhàn nhạt biến thành xanh đen mà đen nhiều hơn xanh. còn là hai ba bông đặt cạnh nhau, vô cùng phá bố cục.
nhưng lúc đó đã trễ giờ rồi nên roseanne không dám dây dưa ở lại, nhìn lâu lại thấy không tệ đến thế nên nàng quyết định mang bánh kem ra về.
"sao lại không đẹp được? ai chứ roseanne nhà mình mà làm mấy việc đòi hỏi sự khéo tay này là mẹ không nhìn cũng chắc chắn đẹp."
nói rồi cả hai cũng đứng dậy đi theo roseanne vào bếp. vì phải lấy hộp bánh ra khỏi túi cho vào tủ lạnh nên dù muốn dù không, nàng vẫn để cho ba mẹ nhìn giao diện của chiếc bánh kia.
nàng thấy cả hai chép miệng nhìn nhau mà không ai lên tiếng trước thì cũng phần nào đoán được kết quả.
"lần đầu mà làm được thế này là giỏi lắm rồi, phải không bà?"
"ba con nói đúng đó, để mẹ làm thì chắc là không nhìn ra cái bánh luôn. cố gắng được như vậy là tốt lắm, bạn con thế nào cũng thích cho mà xem."
roseanne biết hai người đang an ủi mình nhưng vốn là nàng cũng không thấy buồn đến vậy. chỉ là nghe ba mẹ khen ngợi vẫn cảm thấy ấm áp trong lòng.
"con cũng mong là cậu ấy sẽ thích."
....
nằm nghỉ một lúc rồi roseanne trở lại bàn học, tiếp tục hoàn thiện tấm thiệp còn dang dở.
mấy việc thủ công cắt dán này roseanne tương đối tự tin hơn là nấu nướng cầu kì kia.
cẩn thận dán khung sắt lên trên hình vừa vẽ rồi đưa vào chiếc máy nhỏ nhắn, cầm lấy tay quay, quay một vòng là đã có được mấy hình dán bé bé đáng yêu. roseanne lại ướm thử chúng lên hết bên này đến bên kia.
công đoạn khó nhất vẫn là suy nghĩ xem nên viết gì vào bên trong tấm thiệp. viết nhiều lại sợ thành ra sướt mướt sẽ làm jennie nghi ngờ, viết ngắn gọn lại cảm thấy không đủ chân thành sẽ làm jennie hờn dỗi. mãi đến tối muộn roseanne vẫn chưa nghĩ xong.
BẠN ĐANG ĐỌC
[chaennie] - lucky
أدب الهواةcậu không phải mặt trời, tôi không là hoa hướng dương. nhưng không biết từ bao giờ, ánh mắt này luôn hướng về phía cậu.