Chap 18

545 25 0
                                    

Lần đầu tiên gặp lại Luhan, cũng là sau đó 3 ngày, khi đó Oh Sehun phải gặp một phóng viên của tòa báo lớn, còn cả nhà ba người bọn họ cùng nhau dùng bữa tối.

Oh Sehun ngồi trong một góc khuất để tránh sự chú ý của mọi người, nên có thể bọn họ không biết. Nhưng chính là chắc chắn Kim Jong In đều tự sắp xếp hết.

Chẳng lẽ anh ta không biết hôm nay hắn có cuộc nói chuyện quan trọng.

-Sehun, gia đình cậu rất bí ẩn nha.

Phóng viên hỏi nhẹ, còn cười rộ lên. Bất quá dưới ánh mắt hắn, lại rất đáng ghét. Gia đình! Gia đình cái gì. Ai cũng muốn hỏi. Ừ. Thì gia đình tôi đều có chân trong xã hội đen đó.

Nhưng hắn cũng không ngu ngốc mà trả lời như vậy.

Oh Sehun đưa lên cốc nước uống một nhấp, sau đó cười lộ ra nét đáng yêu.

-Gia đình em, bình thường lắm. ba thì bên nước ngoài quản lý một công ty nhỏ.

-Nhỏ. – chị ta há hốc miệng: -Tôi nghe nói rất lớn mà.

-Young noona. thực sự em không muốn hỏi quá nhiều về việc đời tư.

-Ừm.. ok.. xin lỗi.

Trả lời suôn sẻ các câu hỏi, hắn cũng không muốn dong dài, gọi cho quản lý nói chuyện thêm năm phút nữa, mới đứng dậy chia tay.

Giờ này quản lý Lee vẫn chưa đến. Oh Sehun cũng không vội, hiện tại lại muốn đi chọc phá người khác rồi.

Hắn chính là vậy đấy. Cứ rảnh rỗi là muốn đi phá hoại hạnh phúc kẻ khác.

-A. Chris. Còn nhớ chú không ?

Chris đang cầm một con tôm gặm ngon lành, nhìn thấy hắn liền rơi xuống bát.

Khi trước thằng bé còn nói nó là fan của mình a. Sao lại biểu hiện như vậy ? Có phải hay không biết quan hệ giữa hắn và cha nó.

-Chú...

Chris thận trọng nhìn sang phía Kim Jong In.

Hai người bên cạnh mặt sắc mặt hình sự cũng không nói một câu.

-Ba.

Chris quay sang gọi Jong In. Anh mỉm cười xoa đầu thằng nhỏ.

-Ngoan. Ăn đi.

Sau đó mới quay sang cười với Oh Sehun:

-Sehun. cậu sao lại rảnh rỗi như vậy. có muốn ngồi xuống ăn cùng gia đình tôi không.

Còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "gia đình" . Kim Jong In cũng đứng dậy, kéo ghế lên thoải mái nhìn sắc mặt hắn sa sẩm.

-Quản lý Kim...

Ngay sau đó quản lý Lee chạy đến, hớt hải cúi đầu chào.

-a. Anh Lee. Tôi còn tưởng ca sĩ của công ty cha tôi rảnh rỗi có thể đi hóng gió.

-Xin lỗi... xin lỗi... Cậu ấy đi phóng vấn tôi đến trễ. tất cả do tôi.

Jong In đưa tay xoay xoay đồng hồ trên tay còn lại. Quản lý Lee quay sang nhìn phía sau, một đứa bé cùng Luhan ngồi trên bàn, mặt lại toát mồ hôi lạnh.

Hunhan- Xin Anh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ