Sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi mặc lên mình quần áo của anh.Chiếc áo hoodie ấy bao bọc lấy tôi bằng mùi hương của Wangho, cảm giác dễ chịu đến khó tả.
Tôi đứng trước phòng ngủ, đưa tay gõ cửa.
Cốc.Cốc.Cốc.
Chẳng nhận được lời hồi đáp, tôi ngầm hiểu là có thể vào liền mở cửa bước vào bên trong.Va vào mắt tôi là dáng vẻ đang chơi game nghiêm túc của Han Wangho.
DNF…Không thèm quay lại nhìn mặt mình luôn sao.
(DNF là tên một tựa game.)
Thấy Đậu nhỏ có vẻ không quan tâm đến mình tôi liền ngả người lên giường của anh.Tay bắt lấy gối của Wangho, rồi ôm chặt.
Tuyệt…Mùi của Đậu là tuyệt nhất.
Bỗng giọng anh cắt ngang dòng suy nghĩ.
"Lại đây với anh.”
"Sao vậy?”
Tôi khó hiểu bật dậy, chậm rãi tiến về phía bàn máy tính.Vừa đến gần thì Wangho dùng tay vỗ lên đùi, ra hiệu bảo tôi ngồi xuống.
“Nếu em không ngồi thì sao?”
"Anh muốn ôm em.” - Wangho ngước lên nhìn tôi với gương mặt đẹp trai của mình.
Coi như là tôi khuất phục trước vẻ đẹp của anh.Không ngần ngại, tôi ngồi thẳng vào lòng Đậu nhỏ.Tay Wangho vòng lấy, ôm chặt eo tôi, tay còn lại vẫn tự tin chơi game.
Tôi chỉ im lặng, ngồi yên bấm điện thoại.Bỗng Đậu kéo lấy cổ áo sang một bên, làm hở một mảng da thịt ở vai của tôi.Anh đưa mũi lướt nhẹ, khẽ hít hà mùi hương vương trên đấy.
Không hiểu vì sao Wangho lại siết chặt lấy tôi hơn.Anh buông chuột, hai tay ghì lấy, ôm sát tôi vào lòng.
"Em mới đổi nước hoa hả?”
"À…Em thử dùng loại mới ấy mà.” - tôi có chút kinh ngạc, sực nhớ lại chuyện bản thân vì đi tiệc nên đã đổi sang loại nước hoa khác.
"Sao em đổi vậy?”
"À em muốn đổi mới ấy mà.”
Thấy anh không trả lời, tôi biết là có hiểu lầm gì ở đây.Đành lên tiếng an ủi Wangho.
"Em không có đi chơi với ai khác đâu.Đừng nói anh tưởng đây là mùi nước hoa của người khác đấy nhé?”
“Lúc đầu là vậy…nhưng lúc sau anh biết nó là mùi của em.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ U × ESPORT PLAYER LOL ] Tổ hợp.
FanfictionNhiều câu chuyện về bạn và người yêu là game thủ.