Bệnh nhân

1.5K 41 4
                                    

Ở một bệnh viện tâm thần nằm ở trung tâm thành phố, có một khoa khám đặc biệt. Những người bị đưa vào đây hầu hết đều là từ tâm lý bình thường rồi đến điên dại. Bởi vì nơi này chính là sân sau của tầng lớp tư bản.

Nếu bạn thích một người nhưng họ không chịu chấp nhận tình cảm của bạn? Đừng lo, chỉ cần đưa người vào khoa đặc biệt của bệnh viện tâm thần X, người đó sẽ ngoan ngoãn mở chân ra cho bạn mặc sức chà đạp.

Các bệnh nhân của khoa này được chia ra thành 3 giai đoạn. Giai đoạn 1 là lúc vừa mới bị đưa vào đây. Họ sẽ gào thét, cầu cứu với nhân viên y tế để chứng minh họ hoàn toàn bình thường. Đương nhiên thì sẽ không thành vì tư bản thì đâu có thiếu tiền để làm ra biểu hiện tâm thần của một con người bình thường. Thế là trong tiếng gào thét đau khổ của con người đáng thương, họ sẽ bị cưỡng chế mặc áo trói tay của bệnh nhân tâm thần và đem vào phòng cải tạo để chuyển sang giai đoạn 2.

Lông tóc trên người sẽ bị các bác sĩ cạo sạch. Kể cả lông mày và lông vùng kín. Cả một thân thể sẽ bị cạo trần trụi kể cả là nam hay nữ. Vì mục đích thực của nó là tạo ra nô lệ tình dục cho tư bản nên hàm răng cũng là yếu tố bị loại bỏ. Chỉ có số ít bệnh nhân được yêu cầu là giữ lại hàm răng thật, còn lại đều được tiến hành nhổ bỏ. Đúng vậy, một người khỏe mạnh bình thường bị nhổ sạch cả hàm răng thành người bị móm. Nhưng không sao, bệnh nhân sẽ được bác sĩ lắp cho bộ răng giả khi cần thiết.

Đương nhiên là như vậy thì vẫn chưa hết. Tư bản mà, họ có thừa tiền để bệnh nhân của họ được chăm sóc 1:1 bởi hộ lý. Nên là có một vài cái cũng không cần thiết được tự do nữa. Ví dụ như là bài tiết, thậm chí là quyền đi lại.

Nói về bài tiết trước. Cả bệnh nhân nam và nữ đều bị cưỡng chế cài ống thông tiểu vào người. Hộ lý sẽ nghe theo thời gian biểu cho phép của tư bản mà cho bệnh nhân được quyền bài tiết nước tiểu. Còn nếu họ không có yêu cầu đặc biệt thì vẫn như thường lệ là ống thông tiểu chỉ được mở van ngày 2 lần sáng tối, ngoài thời gian đó thì bệnh nhân chỉ có thể chịu đựng. Vậy còn việc đi nặng thì sao? Họ cũng chỉ có thể đi trong 1 khung giờ nhất định, 💩 của họ cũng sẽ thay đổi do chế độ ăn của bệnh viện.

Lại nói về quyền đi lại. Một vài vị tư bản không thích bệnh nhân của mình chạy trốn hay hoạt động gì cả. Thế nên cắt gân chân là một sự lựa chọn không tồi. Bệnh nhân vẫn có thể giữ lại chân để có tính thẩm mỹ, nhưng chỉ có thể là vật trang trí mà không thể đi lại. Chỉ có thể ngồi trên xe lăn có người chăm sóc.

Trang phục bệnh nhân của bệnh viện sẽ là kiểu áo khóa tay cho bệnh nhân tâm thần cấp cao. Mọi sinh hoạt hoàn toàn sẽ phụ thuộc vào hộ sĩ.

Giai đoạn 3 chính là chấp nhận thực tại. Sau một thời gian bị cưỡng chế biến đổi, họ sẽ học cách thích nghi với môi trường sống hiện tại. Những sự phản kháng sẽ dần biến mất, họ sẽ nhận ra cách tốt nhất là hòa tan với nó. Ngoan ngoãn chính là cách tốt nhất để cuộc sống của những "bệnh nhân tâm thần" thoải mái hơn. Chỉ cần sự chấp nhận của tinh thần, dù cơ thể có bị chơi đùa ra sao cũng "sống" được. Và đó sẽ kết thúc của quá trình cải tạo. Các bệnh nhân sẽ được chuyển về nơi đặt hàng, giao tận tay cho chủ nhân của họ. Một cuộc sống mới được tạo ra, như một con búp bê xinh đẹp.

—————

Ui lâu quá không có hứng ra truyện, mọi người trải nghiệm trước nhé! Và có muốn ra thêm phần truyện thêm của bệnh nhân không?

Theo dõi truyện của tác giả tại wattpad @Ynan11

Câu chuyện trước khi ngủ [Boylove] [H+]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ