Chương 21

129 18 0
                                    

Trương Triết Hạn vô cùng sợ Cung Tuấn nuốt lời, vậy nên vội vàng làm thủ tục để cậu nhập viện càng sớm càng tốt, nhưng Cung Tuấn vẫn cần phải sắp xếp việc ở công ty nên cậu vẫn theo Trương Triết Hạn đi làm và ngồi chờ ở quán nước kia.

Tan học, một sinh viên ôm cặp rụt rè đứng trước mặt Trương Triết Hạn, hắn nhìn đồng hồ, nán lại một lúc ôn tồn hỏi.

-Em có chuyện gì sao?

-Em muốn sau này học lên thạc sĩ, có một số chỗ vẫn chưa hiểu, em có thể đến nhà thầy hỏi bài không ạ?

-Thế này không tiện lắm, tôi đang sống cùng người yêu, em ấy sợ gặp người lạ.

Môi Trương Triết Hạn cong lên một độ cung nhỏ, khi nhắc về người yêu, cả gương mặt hắn đều mang vẻ dịu dàng hiếm thấy, không phải vẻ khích lệ xa cách như khi nói chuyện với sinh viên mà là sự cưng chiều cùng bất lực.

-Thầy... thầy có người yêu rồi ạ?

-Ở tuổi tôi có người yêu lạ lắm sao?

Trương Triết Hạn nhắn cho Cung Tuấn một tin nói có thể hắn sẽ về muộn, tối nay hai người sẽ ăn bên ngoài, hắn không muốn cậu phải mệt mỏi nấu cơm, sau đó mới nhấc ánh mắt nhìn cậu sinh viên vẫn còn sững sờ.

-Em có câu nào chưa hiểu, chúng ta giải quyết luôn, thời gian khác có thể hẹn tôi đến phòng tự học.

Trương Triết Hạn giảng đến khi cậu sinh viên kia gật đầu hiểu bài rồi mới đứng dậy nhìn đồng hồ, khoác cặp chuẩn bị về. Cậu sinh viên nhìn hắn, muốn hỏi nhưng không dám, Trương Triết Hạn làm sao lại không biết sinh viên muốn hỏi gì, cậu vốn là một sinh viên giỏi nhưng bài lúc nãy hắn giảng khẳng định cũng chẳng vào đầu cậu được bao nhiêu.

-Các em còn trẻ, sau này còn nhiều sự lựa chọn còn khó khăn hơn.

-Vâng, em biết ạ.

Trương Triết Hạn ra khỏi lớp đã thấy Cung Tuấn khoác ba lô lững thững đi đến, sân trường chỉ còn lác đác vài người, Cung Tuấn không bị nhiều người vây quanh nhưng những ánh mắt hướng về phía cậu đều phát sáng, nhất là khi cậu tiến thẳng đến chỗ Trương Triết Hạn.

-Sao lại đi đến tận đây?

-Đi đón anh.

Cung Tuấn có điểm yếu là không biết lái xe ô tô, cậu chưa từng tập lái, bài kiểm tra sức khỏe cũng không đủ điều kiện thi bằng lái, vậy nên muốn đón Trương Triết Hạn thì chỉ có thể đi bộ.

-Được rồi, chúng ta về thôi.

Cung Tuấn đột nhiên kéo Trương Triết Hạn lại, hắn bị bất ngờ, đâm sầm vào ngực cậu, hắn vẫn nhớ tim Cung Tuấn không khỏe, muốn giãy ra xem Cung Tuấn có bị thương không nhưng bị cậu ghì chặt lại, đôi mắt Cung Tuấn nhìn thẳng lên tầng hai, ánh mắt lạnh lẽo cho đến khi người kia bỏ đi.

-Đứng yên, học sinh của anh có sát khí.

Trương Triết Hạn bật cười:

-Sát khí? Cậu tưởng đây là phim cổ trang hay trinh thám?

-Tôi không nói đùa.

-Vậy thì làm phiền cậu phải bảo vệ tôi rồi.

Hai người không nghĩ đến tư thế ôm ấp vừa nãy trong mắt người khác ái muội thế nào, Cung Tuấn rất tự nhiên mà đan tay mình vào tay Trương Triết Hạn, cùng đi ra xe.

(Tuấn Hạn) Bạn trai tôi rất đặc biệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ