Chương 13

142 18 3
                                    

Trương Triết Hạn bước xuống từ một con xe thể thao, vì là khu để xe của giáo viên nên hắn thuận lợi bước vào khu nhà của giáo viên. Trương Triết Hạn thầm cảm thấy may mắn, lúc hắn vừa ra trường, đi thực tập đã bị các nữ sinh vây lại rất đông, cuối cùng phải nhờ đến thầy giám thị ra tay thì hắn mới thoát được.

Năm đó Trương Triết Hạn và các sinh viên không chênh lệch nhiều tuổi lắm, mỗi ngày đều phải đốt một đống thư tình, ngày Valentine không khác gì một cuộc chiến.

Nhưng lúc lên lớp vẫn không tránh được một đợt gào thét, Trương Triết Hạn bất đắc dĩ cười, hắn không thể không giới thiệu, vì hắn là cố vấn học tập của lớp, nhưng chẳng sinh viên nào chịu để hắn lên tiếng cả.

-Thầy ơi, thầy chưa có người yêu đúng không ạ?

-Thầy ơi, add wechat em đi ạ!

-Thầy ơi, thầy có nhận kèm riêng không ạ? Trước đây thầy có đi gia sư đúng không ạ?

Trương Triết Hạn hắng giọng, nhìn sinh viên dần yên lặng lại, hướng đôi mắt phát sáng về phía mình như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

-Tôi là Trương Triết Hạn, 27 tuổi, tôi sẽ phụ trách các em trong bốn năm đại học, có gì thắc mắc, các em có thể đến văn phòng khoa tìm tôi. Tôi ở khoa Vật lý thực hành.

Trương Triết Hạn cười trên nỗi đau khổ của sinh viên, trưởng khoa Vật lý thực hành là một vị giáo sư cao tuổi, vô cùng nghiêm khắc, nếu xuống tìm Trương Triết Hạn với lý do đàng hoàng thì không sao, còn mấy lý do như ngưỡng mộ hay gì khác thì liệu hồn.

-Được rồi, chúng ta đảo qua một lượt chương trình học của bốn năm và điều kiện để ra trường nhé. Các em có câu hỏi liên quan nào muốn hỏi không?

-Thầy có người yêu chưa ạ?

-Không liên quan.

-Gu người yêu của thầy là gì ạ?

-Không liên quan.

-Vậy thầy muốn kiếm bạn gái thế nào ạ?

-Rất đơn giản, lên được sao hỏa, xuống được đáy biển, biết hô mưa gọi gió, biết nói chuyện với động vật, tốt nhất là trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, biết tiên tri, biết đọc suy nghĩ người khác là được.

Sinh viên tiu nghỉu, dùng ánh mắt lên án nhìn Trương Triết Hạn, hắn chỉ cười trong lòng, các em cứ học giỏi hơn Cung Tuấn sẽ gây được ấn tượng với tôi thôi. Lại nhắc đến Cung Tuấn, ba năm ở nước ngoài hắn cũng biết, Cung Tuấn âm thầm giúp Trương gia lớn mạnh rất nhiều, cho dù năm đó hắn nhất quyết từ chối phần du học do Cung phu nhân tài trợ thì hắn vẫn thấy mình nợ Cung Tuấn một ân tình.

Tối nay gia đình hắn tổ chức tiệc, đã gửi giấy mời cho các nhà cung cấp và khách hàng lớn, có cả Cung gia, không biết... cậu có xuất hiện được không. Ba mẹ Trương Triết Hạn cũng chưa vội ép buộc hắn thừa kế, dù sao thì hắn cũng có trong tay một cái bằng thạc sĩ kinh tế, muốn thừa kế lúc nào cũng không phải là vấn đề.

Mới vào đầu năm học nên giáo trình cũng chưa phải dạy nhiều, Trương Triết Hạn khá nhàn nhã, hắn cầm cốc cafe đứng ngẩn người bên cửa sổ văn phòng khoa nhìn ra ngoài, tay còn lại vô thức trượt lên trượt xuống trên số điện thoại gọi hắn đêm qua, hắn thực sự chỉ muốn nhìn thấy Cung Tuấn một lần để xác định cậu thực sự vẫn ổn mà thôi.

(Tuấn Hạn) Bạn trai tôi rất đặc biệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ