Chương 4: Hoành thánh trứu sa

76 7 5
                                    

Chương 4: Hoành thánh trứu sa.

Chương 4: Hoành thánh trứu sa

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


*Trứu sa(绉纱): lụa nhiễu, lụa kếp (lụa crepe).

Editor: Gracie

Sau khi trở về từ chợ quê, buổi tối ăn cơm xong trời lại bắt đầu đổ mưa nhỏ.

Lò sưởi của Phương gia cháy đến nóng rực, Phương Giác còn gắp thêm một cục than bỏ vào, căn nhà được hun đến ấm áp, Niên Cao ghé vào bên chân hắn, lắc lắc cái đuôi hoa văn loang lổ.

Mẹ Phương nhóm bếp lò, vừa ném than vào trong, vừa quay đầu lại kể cho mọi người nghe chuyện sáng nay, sinh động như thật.

Bà nội nghe xong liền buông cây kéo trong tay xuống, ôm lấy A Hạ ngồi lên sập gụ, bà hỏi: "Hôm nay chơi có vui không?"

A Hạ dựa vào người bà nội, hai bên khóe miệng hiện ra hai cái má lúm đồng tiền, "Vui ạ!"

Nàng rời khỏi sập gụ, chạy tót tới giá treo lấy một cái túi vải, Phương Giác dọn cho nàng một cái án nhỏ. A Hạ ngồi xổm xuống mở túi, móc ra một nắm đường, khoe khoang: "Hôm nay con đi xem hội mạ non, những đồng tử đó để lại đường. Mấy đứa trẻ đổi hết cho con, nương nói ăn xong có thể tiêu tai đó ạ."

Bà nội giả vờ kinh ngạc, "Thật là đáng để đổi nha."

Ông nội cầm chén trà trong tay, nhìn bọn họ diễn trò, lông mày hoa râm khẽ nhướng lên.

Trong túi còn có vài hạt châu, những hòn đá nhỏ hình thù kỳ quái hay sợi tơ hồng,...

Phương Giác chạm đầu lưỡi vào viên đường, ánh mắt đảo qua đống đồ chơi nhỏ, "Hay là làm thêm một lò nữa?"

Trong lớp của hắn có một học sinh nhà mở lò gốm, những thứ A Hạ làm trước đây đều là tiêu tiền nhờ người ta nung hộ.

A Hạ lắc đầu, chơi đất sét đủ rồi, dù sao cũng phải tìm cái gì khác vui hơn mới được.

"Hai người cứ chiều chuộng nàng đi," mẹ Phương từ bên ngoài bưng một chiếc bình sứ trắng hoa văn đen tiến vào, còn không quên nói xen một câu.

A Hạ chỉ vờ như không nghe thấy, đứng dậy vuốt phẳng làn váy, cười hì hì nói: "Là rượu nếp ngọt!"

Nhà nhà ở trấn Lũng Thủy đều biết làm rượu nếp ngọt, chẳng qua hương vị ngon dở khác nhau. Mẹ Phương làm cái này rất giỏi, nàng ấy lấy gạo nếp mới giã, chưng đến độ không mềm không cứng là đạt, quá mềm hay quá cứng đều sẽ không ngon.

Nhà Nơi Trấn Nhỏ - Hủ Nguyệt Thập NgũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ