Chương 23: Mì thịt hầm

23 3 0
                                    

Chương 23: Mì thịt hầm

Editor: Gracie- Quả dứa có gai

Lên đến bậc thang cuối cùng, hiện ra trước mắt là gian tháp phòng lát gạch xanh, bốn phía là các ô cửa sổ chạm khắc hoa văn mở rộng, và hai phiến cửa đá hình vòm. Trước mỗi cửa đá đều có tăng nhân canh giữ, không cho quá nhiều người cùng lúc ra ngoài tháp.

Mọi người theo từng nhóm đi ra ngoài, sau đó từ phiến cửa đá bên kia quay trở lại. Đợi một lúc lâu mới đến lượt ba người A Hạ, trước mặt tăng nhân gác cửa còn đặt một chiếc bàn gỗ khắc hoa, trong hộp gỗ mở toang trên bàn là một chồng giấy màu sắc rực rỡ, in hoa văn Phật giáo phức tạp, mỗi tờ đều viết lời chúc phúc như "Lục thời cát tường", "Bình an hỉ nhạc",...

Loại giấy nhỏ, vuông vắn này còn được gọi là "giấy phúc", ngày thường không bán, chỉ có vào dịp hội chùa mới có. Giấy vào ngày Phật đản mùng tám tháng tư lại không giống, giấy lúc đó càng tốt hơn một chút, gọi là "giấy Phật". Ngoài việc phát giấy Phật, ngày Phật đản so với hội chùa còn có thêm một hoạt động khác là buổi tối từ trên tháp thả đèn Khổng Minh.

Năm nào nàng cũng tới đây, mỗi lần tới đều nhất định mua giấy phúc, một xấp thật dày chỉ mất mười văn. A Hạ cầm xấp giấy trong tay, bước ra ngoài cửa vòm.

Nàng không dám lại gần lan can đá, tháp chùa Thiên Quang nổi tiếng với độ cao chót vót của nó, vậy nên nếu đứng sát lan can nhìn xuống, chưa kịp ngắm được gì đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Nhưng nếu trông ra xa, khung cảnh lại khác biệt hoàn toàn. Trước mắt là bầu trời xanh biếc, những đám mây trắng sáng trôi bồng bềnh. Phía dưới là dòng sông uốn lượn quanh co, thuyền ô bồng, thuyền đánh cá, thuyền hàng xen kẽ ở giữa. Những ngôi nhà ở trấn Lũng Thủy cao thấp khác nhau, trên mái ngói đen, từng chiếc nong tre phơi đầy sản vật mùa xuân từ núi rừng và biển cả, ngẫu nhiên lại xuất hiện một mảng màu tươi sáng, không biết là cờ của tửu lầu nhà nào đang tung bay.

Thủy thôn sơn quách tửu kỳ phong1.

A Hạ thực thích những ngày trời quang lại có gió như thế này. Nàng bước lên phía trước vài bước, xòe bàn tay ra, những tờ giấy phúc xanh, đỏ, lam, tím khẽ lay động, tờ đầu tiên xoay tròn bay lên, những tờ khác nối tiếp theo sau, lộn nhào rồi bay về nơi xa.

Một xấp giấy phúc không tính là gì, nhưng khi tất cả giấy phúc trong tay mọi người trên tháp cùng bay lên, tạo thành một trận gió ngũ sắc rực rỡ, hòa vào nhau bay ra khỏi tháp. Có tờ thuận gió bay thẳng xuống, rơi vào trong chùa, có tờ lại bay đi, ẩn náu nơi rừng núi, cũng có tờ chao nghiêng rồi đáp xuống trên thuyền.

Mọi người gọi việc thả giấy phúc này là "rải phúc", ai nhặt được giấy phúc rơi xuống thì có nghĩa là phúc khí đã đến, vì vậy những người bên dưới đều ngửa đầu xoa tay, chuẩn bị đón tiếp phúc lành.

Điều này được gọi là "Thiên Độ tháp tiếp vạn phúc".

Sau khi rải phúc, A Hạ nhìn theo những tờ giấy phúc bay càng lúc càng xa, rồi biến mất trong ánh nắng vàng, sắc mặt nàng nhu hòa, xoay người cùng Sơn Đào và Hiểu Xuân quay lại tháp từ cửa vòm khác. Cầu thang xuống và lên không cùng một lối, cầu thang đá này rất đặc biệt, trên đó khắc đầy những kinh văn phức tạp, chồng chéo lên nhau.

Nhà Nơi Trấn Nhỏ - Hủ Nguyệt Thập NgũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ