Editor: Trà Đá.
Lục Trì tiến vào phòng cô, bị con bọt biển màu vàng cực to trên trần nhà dọa sợ.
Đây là lần đầu tiên anh thấy trần nhà của một người biến thành cái dạng này, con bọt biển màu vàng đối diện với giường ngủ.
Đường Nhân hỏi: "Đẹp không?"
Lục Trì nói: "Đẹp."
Anh sợ nói không đẹp thì cô không vui, trần nhà đương nhiên không xấu, mà là thất bại... Đường Nhân đi phía sau anh, lặng lẽ đóng chặt cửa lại, sau đó như tên trộm, nói: "Bây giờ chỉ còn lại hai đứa mình thôi!"
Lục Trì xoay người nhìn cô, cảm thấy cô khá kỳ quái.
Đường Nhân trực tiếp tiến sát gần anh, bổ nhào về phía trước định ép anh tới giường, nhưng kết quả chưa tới giường thì hai người đã ngã lên tấm thảm mềm mại.
Cũng may tấm thảm lông khá dày và êm.Cho dù như vậy thì Lục Trì vẫn không nhịn được kêu lên một tiếng đau đớn.
Đường Nhân không ngờ tới chuyện này, vội vàng hỏi: "Cậu có đau chỗ nào không?"
Nói xong, cô duỗi tay sờ soạn người anh, nhưng áo ấm của anh dày, sờ soạn kiểu gì cũng không biết được, rốt cuộc cô trực tiếp cởi từng nút áo ấm của anh, duỗi tay vào trong.
Lục Trì không mặc nhiều áo, cho nên khi tay cô chạm vào thì cảm giác vô cùng rõ ràng.
Anh ngập ngừng nói: "Đừng... Đừng có sờ soạn nữa."
Đường Nhân dừng tay, nói: "Cậu bị té mà, tớ chỉ muốn biết cậu đau chỗ nào thôi."
Lục Trì: "..."
Anh nghi ngờ không biết Đường Nhân đang vô tình hay cố ý.Nhưng tay cô thì mò sau lưng anh, còn người lại nằm trong lòng anh, cho dù là ai cũng khó mà kiềm chế.
Lục Trì giữ tay cô, thấp giọng nói: "Đừng... Tớ không sao hết."
Anh động một cái, xoay người định đứng lên, kết quả lại bị Đường Nhân đẩy ngã ra đất, nửa người cô lại nằm trên người anh.
Đường Nhân rút tay ra, rốt cuộc nghĩ tới điều gì đó, cười hỏi: "Có phải không nhịn được đúng không?"
Lục Trì: "..."
Anh quay mặt đi không trả lời.
Đường Nhân không hỏi nữa, cô biết rõ tính cách hay xấu hổ của anh, chắc chắn sẽ không trả lời câu hỏi của cô, hỏi nữa cũng vô ích, với lại có một số việc nói rõ ra sẽ rất lúng túng.
Cô trực tiếp hành động, khẽ cắn môi anh, nhẹ nhàng, còn vươn đầu lưỡi ra liếm. Lục Trì vốn đang bị châm ngòi một hồi, bây giờ không nhịn được nữa, vươn tay giữ đầu cô, trực tiếp chen đầu lưỡi vào khoang miệng cô.Dưới tình huống như thế, đầu óc quay cuồng, tất cả đều là dục vọng.
Đầu lưỡi hai người quấn quanh một chỗ, xung quanh chỉ toàn là hơi thở của đối phương, hai người lăn một vòng trên mặt đất, đổi vị trí cho nhau.
Một lúc lâu sau, anh ngừng lại, buông cô ra. Lục Trì cọ xát chóp mũi cô, khẽ hôn cô một cái.
Đường Nhân nháy mắt, lông mi run run, trở nên cực kỳ sinh động trong mắt Lục Trì.
Cô thở đều đều, hai người ở khoảng cách rất gần, có thể nghe rõ tiếng hít thở của nhau, dường như nghe cả tiếng nhịp tim của nhau.
Mặc dù đã hôn nhiều lần, nhưng lần này lại cực kỳ khác lạ.
Bên ngoài bất ngờ vang lên tiếng bước chân cắt đứt bầu không khí trong phòng, cả hai người đều căng thẳng một chút, may là tiếng bước chân không ngừng trước cửa phòng Đường Nhân.
Lục Trì ngồi dậy, ho nhẹ một tiếng, sau đó thấp giọng nói: "Tớ... Về đây."
Đường Nhân có chút không đành lòng, cô nhìn đồng hồ, đã sắp mười một giờ, đợi đến khi anh về đến nhà cũng đã gần nửa đêm.
Thời gian không còn sớm nữa, cô cũng không thể cưỡng cầu, cười khổ nói: "Ừ, để tớ đưa cậu ra cửa."
Hai người xuống lầu, Tưởng Thu Hoan và Đường Vưu Vi đã quay về, thấy Lục Trì muốn đi, mở miệng muốn giữ lại chơi một chút.
Lục Trì xin phép về, đi theo Đường Nhân ra cửa. Đường Nhân nói: "Về nhà phải nhớ tớ đó."
Lục Trì cúi đầu, hôn lên trán cô một cái, nói: "Ừ."
Cô nói câu này không biết bao nhiêu lần rồi.
Mỗi lần tạm biệt nhau thì cô đều dặn dò anh như vậy.
~
Thời gian trôi qua, hai người quay trở lại trường học, một học kỳ mới bắt đầu.
So với học kỳ một thì Đường Nhân đã thành thạo hơn, lâu lâu cũng trốn học vài tiết phụ cùng với Triệu Nhạc.
Chỉ là Triệu Nhạc bình thường về ký túc xá ngủ, còn cô chạy tới khoa y tìm Lục Trì.
Có không ít người ở khoa y đều trông ngóng hai người chia tay, kết quả từ đầu học kỳ tới nay, mối quan hệ giữa hai người vẫn tốt như cũ.
BẠN ĐANG ĐỌC
EO THON NHỎ
RomansaĐường Nhân là chị đại đệ nhất toàn trường, hội tụ đủ thứ từ trốn học, đánh nhau, tính cách lại hung hăng ngang tàng. Lục Trì là một tên mọt sách vừa mới chuyển đến trường, tính tình ít nói, kín đáo, dễ đỏ mặt lại hay nói chuyện cà lăm. Hàng ngày, kh...