Em

1.2K 102 6
                                    

Hồi mới giải phóng, Bách Bác được cho đi hợp tác bên Lào, một phần giúp nước bạn phát triển kinh tế, một phần là giúp dân mình xây dựng mạng lưới giao thương, buôn bán ở bên đó.

Do gia đình có người quen ở Viêng Chăn, nên mỗi cuối tuần, hắn ta đều chạy về nhà bác mình để ngủ, sáng thứ 2 thì lên đường trở lại doanh trại.

Đó là một lần vào chiều thứ 6, trong lúc đang lục tục cưỡi con xe cub trở về nhà, Bách Bác nhìn thấy một dáng hình xinh đẹp đang đi bộ ngay bên đường.

Em mang nét đẹp pha trộn của một đứa con lai Việt - Lào, mà hắn chắc chắn bất cứ ai nhìn vào đều lưu luyến không thôi.

Năm đó Bách Bác mới mười tám, tuổi trẻ khí thịnh, thấy người đẹp là tấp vô làm quen liền. Ban đầu Thành cũng không định tiếp chuyện, nhưng hắn ta đẹp trai quá nên thôi. Ở thời đó, combo trai đẹp + trang phục quân nhân là auto đốn gục trái tim của biết bao nhiêu thiếu nữ.

Qua đôi ba lời trò chuyện, Bác được biết em là giáo viên của một trường tiểu học gần đây. Em cũng giống như hắn, đang trên đường về nhà sau một tuần làm việc chăm chỉ.

"Cái kia, nhà em ở đâu, để anh chờ về cho"

Như bao chàng trai mới lớn khác, hắn tuy mạnh miệng nhưng rất đỗi ngại ngùng. Nói ra lời đề nghị, cũng không quên đưa tay gãi đầu.

Chính Thành cũng bị dáng vẻ kia làm cho xiu lòng. Nhưng em không có cho hắn biết nhà đâu, để Bách Bác chở tới đầu làng thì đã vội xuống xe, giục hắn mau trở về.

Ở thời đại đó, ca nhi chưa chồng mà để trai chở về tận nhà là bị nói dữ lắm, Bách Bác cũng hiểu nên không dám ở lâu.

Tuy đoạn đường về nhà dài có hai chục phút, nhưng hắn cũng kịp hỏi đơn vị nơi em làm việc, rồi thời gian biểu mỗi ngày để đưa đi rước về. Đôi ba lần chung đụng thì hai người cũng chính thức yêu nhau, phải nói là Bách Bác mừng như bắt được vàng. Phải biết là Thành của hắn đẹp lắm, nếu như nói em đẹp nhất ở đây thì cũng không ngoa.

Nhưng rồi niềm vui ngắn chẳng tày gang, đồng đội nhanh chóng nhận ra Bách Bác có điểm bất thường. Hắn dạo này có chút ngẩn ngẩn ngơ ngơ.

Lúc trước Bách Bác cũng không phải là người quá yêu thích đối với việc nghỉ phép, vậy mà dạo gần đây, hắn đúng giờ đều rời khỏi đơn vị. Nhưng Bách Bác là thanh niên trai tráng, ra đường chơi bời một chút thì cũng không sao. Cái đáng nói ở đây là sức khoẻ của hắn xuống dốc trầm trọng, Bách Bác ngày càng xanh xao, ấn đường càng ngày càng tối.

Phải đến khi bị chỉ huy vịn lại, nam nhân mới nhận thức được những điều đang xảy ra với bản thân mình. Ban đầu hắn cũng không tin, người có tình yêu đáng lẽ phải trông có dáng vẻ yêu đời mới đúng, xanh xao cái nỗi gì.

Nhưng rồi sự việc được đẩy lên đỉnh điểm khi có đồng đội phát hiện Bách Bác đang vừa đẩy xe đi qua đoạn đường vắng vừa lẩm nhẩm một mình.

Anh chàng xanh mặt vội vã chặn xe hắn lại, sau mấy cái bạt tay thì cuối cùng Bách Bác cũng tỉnh lại. Hắn thấy mình đang dắt xe qua đoạn đường mà hằn ngày hắn vẫn chở Thành đi làm, mà người đi bên hắn lúc này đã trở thành thằng bạn ở đơn vị lúc nào không hay.

Đào Dằm 2 🍑Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ