Người nọ tắt máy gỡ chìa khóa xuống, quay đầu nhìn cậu: "Sau này cậu sẽ ở nhà tôi.""Anh nói cái gì?..." Jungkook gần như nghĩ rằng mình nghe nhằm.
"Tôi nói, sau này cậu sẽ ở nhà tôi."
"..." Người này rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Không phải lúc trước kêu cậu trọ ở trường sao? Sao giờ lại muốn cậu ở nhà hắn? Chẳng lẽ lúc trước người nọ kêu cậu trọ ở trường là vì.. Nhưng mà... Tại sao lại muốn cậu ở nhà hắn...
Người nọ dường như cũng kiên nhẫn hiếm có mà chậm rãi chờ cậu phản ứng.
"Không được, tôi phải về."
Taehyung nhíu mày: "Cậu không muốn?"
"Chẳng phải đã trả tiền trọ thì nên ở đó sao. Lại nói, vô duyên vô cớ, tôi ở nhà anh làm gì?" Hơn nữa nhà anh còn không có phòng cho khách, Jungkook dưới đáy lòng thẫm nghĩ thêm một câu.
"Giúp tôi học bổ túc không được sao?" Khẩu khí Taehyung hơi khó chịu.
"Học tập chăm chỉ là được, anh thông minh như vậy, không cần học bổ túc..."
Taehyung gần như muốn đập tay lái: "Tóm lại hôm nay tôi sẽ không để cậu đi, cậu làm gì thì làm"
"..." Người này rốt cuộc muốn vô lý đến mức nào?
Jungkook không nói một lời cởi seatbelt, xuống xe mở cửa sau lấy balo. Taehyung thấp giọng chửi một tiếng, động tác nhanh hơn đi vòng qua xe, bắt được tay cậu.
Jungkook cũng không tránh né, nhưng Taehyung biết bắt được cũng vô dụng. Cậu nhìn vô cùng hiền lành,không muốn nói rằng rất dễ bắt nạt nhưng cũng có vài vấn đề sẽ không đồng ý.
"Được rồi được rồi, đêm nay ở nhà của tôi được không. Tôi đi gần một tháng, cậu sẽ không... hừ..." Người nọ có chút buồn bực mà nới lỏng tay. Mẹ nó lớn ngần này hắn còn chưa từng ăn nói khép nép như thế đâu.
Lần đầu tiên nghe được người kia dùng giọng điệu dịu dàng như thế, có chút đáng yêu a. Jungkook bỗng nhiên cũng mềm lòng không cứng đầu nữa. Cậu vốn không phải là một người ngoan cố, kỳ thật hiện tại người nọ trong lòng Jungkook cũng có chút đặc biệt, tuy rằng quen biết không lâu, nhưng tình cảm lại không biết làm sao mà rung động rồi, coi như vượt qua quan hệ bạn bè bình thường.
Ngày thường cậu cũng sẽ không làm phật ý người nọ, giống việc trọ ở trường này, Jungkook đều theo Taehyung.
Lại nói... Quả thật một tháng không gặp mặt, ngay cả điện thoại cũng chỉ gọi đúng một lần, tin nhắn cũng không có. Sau này chia lớp, thời gian gặp mặt của hai người chỉ sợ sẽ thay đổi...
Ở một đêm thì ở một đêm...Cũng không vấn đề gì.
Jungkook xoay người lấy balo ra, thấy người nọ còn dựa vào xe nhíu mày, bộ dáng rất khó coi, liền thấp giọng nói: "Đi lên thôi."
***
Vú Trương nhìn thấy Jungkook lại vui mừng mà chào đón, nói cậu có muốn ăn chút gì không, có muốn ăn khuya không, Jungkook liên tục xua tay nói mới ăn cơm trước đó không lâu. Taehyung vừa cầm balo ném trên ghế sofa, vừa nói: "Vú Trương, tụi con muốn đi siêu thị, vú có muốn mua gì không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[TAEKOOK] The Rabbit & The Devil
RomanceThể loại : TXVT, Học sinh, hắc bang, ngọt sủng, chút ngược, có H Cha cậu đã cảnh cáo phải tránh xa người nọ nhưng cậu lại không có cách nào cự tuyệt sự bá đạo của người kia. Anh là con riêng của lão đại hắc đạo, sống một mình bên ngoài nhiều năm, t...