Lạp Lệ Sa mang đến ảnh hưởng quá lớn, khiến Phác Thái Anh hầu như không chìm vào giấc ngủ được. Nàng nằm ở trong lều, xung quanh tối mịt, bên ngoài tiếng gió rít gào, càng ngày càng khiến cho toàn bộ bên trong chăn đệm đều ấm áp. Tổ chương trình đều phát cho tất cả nghệ sĩ một chiếc chăn đơn, đem không gian ngủ trong lều chia ra làm hai, cho nên nói là cùng nhau trụ ở trong một cái lều, nhưng thật ra vẫn là từng người ngủ riêng không đụng chạm gì đến nhau. Đương nhiên, ngoại trừ Phác Thái Anh bên này, hai người bọn họ còn ôm nhau hôn nhau trước khi đi ngủ.
Cảm giác vẫn rất tốt, rất tuyệt như cũ, không giống với cái hôn môi của đêm hôm đó trong ký ức, đêm nay Lạp Lệ Sa càng thêm ——càng thêm khiến cho lòng người ta ngứa ngáy.
Rất muốn hôn người kia, hoặc là bị người kia hôn, muốn hòa vào cùng người kia, hoặc là, bị người kia hòa vào.
Phác Thái Anh trở mình, ánh trăng bên ngoài rọi vào trong lều, nhưng mở mắt ra trước mặt vẫn là một mảnh tối, cái gì cũng đều không nhìn thấy. Nàng đè xuống cảm giác sung sướng từ từ lan tràn ra ở đáy lòng kia cắn môi cười, vẻ mặt ôn nhu.
Nếu như vẫn tiếp tục như vậy.
Thật ra cũng không xấu.
Phác Thái Anh đang nghĩ như vậy thì nghe thấy âm thanh của một tiếng run đột ngột vang lên, là tiếng động truyền đến từ điện thoại, vào tình huống đêm khuya như vậy, lại cực kỳ rõ ràng. Phác Thái Anh có cảm giác giống như tiếng run kia ở ngay bên tai, sau đó điện thoại được bắt máy: "Tôi nghe."
Là giọng nói của Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh phát hiện người kia nhìn qua thì lập tức nhắm mắt lại. Lạp Lệ Sa ngồi dậy, sợ tiếng ồn của điện thoại làm ảnh hưởng đến Phác Thái Anh nên sau khi bắt máy lập tức quay đầu nhìn xem. Dưới ánh sáng yếu ớt từ điện thoại, khuôn mặt Phác Thái Anh bình tĩnh, hô hấp bằng phẳng, nàng thở phào một hơi hỏi: "Có chuyện gì?"
"Lạp tổng, tôi không liên lạc được với Lạc tổng." Trên đầu Phó Cường chảy ra từng giọt mồ hôi. Hai ngày nữa chính là ngày trọng đại hạng mục N2 khởi công, mà quyền phụ trách tất cả đều giao cho Lạc Thời, nếu như không liên lạc được thì sẽ bị trì hoãn, trong một ngày công ty sẽ phải chịu tổn thất đến mấy phần trăm cổ phiếu. Lúc trước đẩy ra hạng mục N1 các cổ đông đều cảm thấy không thích hợp, vô cùng cấp tiến và mạo hiểm, thế nhưng Lạp Lệ Sa dựa vào sức lực của một người chống đỡ được hết thảy các tranh luận. Cũng vào một năm sau đó thì đạt được thành công lớn, trực tiếp để lãi xuất hàng năm của công ty chi nhánh tăng lên đến gấp sáu lần, điều này cũng khiến các cổ đông buông tha cho Lạp Lệ Sa. Nhưng cũng có một thỏa thuận, mà thỏa thuận này, chính là Lạp Lệ Sa ký cùng với các cổ đông. Tuy rằng bây giờ hạng mục đã chuyển giao cho Lạc Thời, nhưng nếu có bất kỳ sai sót nào, Lạp Lệ Sa vẫn khó có thể tránh khỏi chịu trách nhiệm, huống hồ chi công ty cũng không thể chịu nổi tổn thất như vậy. Lạp Lệ Sa cũng biết được những gì trong đấy, nàng hỏi: "Không phải ngày hôm qua Lạc tổng còn ở công ty chi nhánh hay sao?"
"Từ buổi chiều hôm nay đã không liên lạc được rồi." Phó Cường vẫn đang theo dõi hạng mục N2, cũng biết tổn thất trong đó có bao nhiêu to lớn, vì lẽ đó hắn cũng đều sốt ruột hơn so với ai khác: "Lạp tổng, nếu không ngài quay về đây trước đi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Hợp lại sẽ không phân ly [Cover][Lichaeng]
RomansaTên gốc: Hợp cửu bất phân Tác giả: Ngư Sương Thể loại: Đô thị tình duyên, Bách Hợp, Sủng, Tình hữu độc chung, Nữ-nữ sinh tử, 1x1 Nhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa (Tên nhân vật gốc: Giản Yên x Kỷ Vân Hân) ------ Văn án Trước khi kết hôn, Lạp...