Đồng Kỳ cười: "Đến đây."
Liêu Thành Xuyên híp mắt nhìn cô: "Đợi lúc anh đến thì không được kêu không cần."
Đồng Kỳ chậc một tiếng: "Sẽ không, nhất định sẽ chào đón anh."
Anh khẽ cười: "Được, cái này thì được."
Hai người tán gẫu một hồi, Liêu Thành Xuyên nói mai anh về, lúc đó có thể đã khÁ muộn, bảo cô ở nhà đợi anh, Đồng Kỳ cười nói: "Được, anh là Hoàng Thượng, nô tỳ tuân mệnh."
Anh ở bên kia điện thoại cười cười, lúc người đàn ông cười lên, ngũ quan lạnh lùng anh tuấn đã dịu dàng hơn rất nhiều.
Đồng Kỳ nhìn anh nghĩ muốn chạm một cái, nhưng nhìn màn hình sau cùng vẫn không chạm vào.
Hai người nói chúc ngủ ngon với nhau, nước Đồng Kỳ ngâm trong bồn đã lạnh rồi, cô để điện thoại xuống, từ trong nước đứng lên, với lấy cái khăn lau người, mặc đồ ngủ lên, mở cửa phòng tắm ra. Đúng lúc đó cửa nhà cũng vừa mở, Đồng Tương mới về, Đồng Kỳ nhìn thoáng qua ỏi: "Sao muộn vậy?"
Đồng Tương đặt chìa khóa xuống: "Em đi xem nhà ở khu dân cư cũ."
Đồng Kỳ vừa lau tóc vừa hỏi: "Xem thế nào? "
Đồng Tương hơi ngừng lại, sau đó nói: "Cũng được, nhưng không tìm thấy phòng hợp ý."
"Chị có thời gian sẽ qua đó xem giúp em."
"Không cần đâu, em sẽ tìm lại."
Đồng Kỳ không nói gì, mở máy sấy sấy tóc.
Tóc khô một nửa, Đồng Kỳ mới gọi Bạch Tổng đi vào phòng, mấy hôm nay cô muốn lấy lại tinh thần, vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Từ khi biết Đồng Kỳ từ chức, nhân viên của khách sạn ven biển cũng bắt đầu dao dộng, một nhóm người vội vàng lấy lòng Hà Lương Nguyệt đang tiếp quản tạm thời khách sạn ven biển, một nhóm người thì nghiêng về chiều hướng của Đồng KỲ, muốn biết kế tiếp cô sẽ đi đâu, muốn đi theo cô. Bản thân Đồng Kỳ vẫn chưa có chủ ý gì, chỉ có thể trán an các cô ấy, để cô ấy tạm thời yên tâm làm việc.
Hai tay Hà Lương Nguyệt khoanh trước ngực, thản nhiên cười nói: "Không ngờ trong khách sạn có nhiều người như vậy muốn đi theo cô."
Đồng Kỳ đang chỉnh sửa tài liệu, đánh dấu báo cáo quý cuối xong xuôi hết, đưa cho cô ta: "Đúng vậy, nhân duyên của tôi rất tốt."
Hà Lương Nguyệt cười cười, sắc mặt bình thản.
Lại nói: "Gần đây có gặp Liêu Tổng không? Việc cô từ chức lớn như vậy, anh ấy vẫn không đến——"
Đồng Kỳ hớp một ngụm cà phê: "Anh ấy đi công tác rồi, sao? Cô muốn gặp anh ấy?"
Hà Lương Nguyệt cười nhạt, chống ngừơi lên bàn, nhìn Đồng Kỳ từ trên xuống dưới, ánh mắt híp lại mang theo sự đắc ý: "Mấy cái khác đừng nói, giám đốc Đồng, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, chưa có giấy chứng nhận, người đàn ông này không chắc chắc sẽ là của cô, cô vẫn là nên giữ anh ấy cho kỹ đi, có rất nhiều phụ nữ nhìn chằm chằm anh ấy lắm đấy. Ở trong một góc khuất nào đó mà cô không biết, nói không chừng đang có một người phụ nữ lột sạch quần áo trèo lên giường anh ấy."
BẠN ĐANG ĐỌC
KHÔNG BIẾT SAO YÊU EM - BÁN TIỆT BẠCH THÁI
RomanceKHÔNG BIẾT SAO YÊU EM 奈何曾恋过你 Hán việt: Nề hà từng luyến quá ngươi Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, Ngọt sủng, nam cường nữ cường, góc nhìn nữ chính. Tình trạng: Full 103c- 4NT VĂN ÁN Liêu Thành Xuyên: Anh, cmn, theo đ...