_21_

81 13 0
                                    

Taehyung cạn lời khi nghe Jungkook nói “Tôi chỉ hào phóng đối với mình em.”, giọng điệu vững vàng, nhả chữ rõ ràng, như thể đó là điều đương nhiên, Jungkook đối xử tốt với Taehyung là lẽ thường tình.

Những chân lý như mặt trời mọc thì mặt trăng lặn, thủy triều lên rồi lại xuống, dòng chảy luôn trải dài đó là lẽ thường.

Jungkook có ý gì? Có phải đã yêu cậu rồi chăng?

Trong một khoảnh khắc, cậu gần như muốn hỏi ra lời. Nhưng mà, lý trí nhanh chóng trở lại, Taehyung thở dài một hơi, giả vờ thoải mái:”Sếp Jeon à, chúng ta nói chuyện chính sự trước đi.”

Sợ Jungkook sẽ nói ra câu kinh người nào khác, Taehyung không có cho hắn cơ hội mở miệng, tiếp tục nói: “Thực sự thì, web drama của chúng tôi không đạt tới cấp S đâu. Anh nên làm thế nào thì cứ như vậy mà làm, đừng lo nghĩ chuyện khác, việc công ra việc công đi.”

“Tôi không có lo nghĩ.” Jungkook nói.

“Vậy sao lại là cấp S?” Taehyung hừ một tiếng, đưa ra vấn đề, “Anh cảm thấy bộ phim ngắn này tốt ở chỗ nào?”

Jungkook liền nói “Cực kỳ tốt”, “Cái nào cũng tốt”, dùng toàn bộ vốn ngôn ngữ của mình để tìm từ hình dung, khen ngợi bộ phim ngắn này. Như thể cái người chuyên đi bới lông tìm vết, soi mói người khác và hắn là hai người hoàn toàn khác nhau vậy.

Trước kia Taehyung luôn không thích tiếp xúc với những người vụng về trong giao tiếp, không ưa tính tình buồn tẻ nhạt nhẽo của họ, nhưng Jungkook lại khác, hắn luôn khiến cậu cảm thấy sự chân thành và khiến cậu dễ mềm lòng.

“Tôi biết rồi,” Taehyung không đành lòng tiếp tục làm khó hắn nữa, bỏ qua ý định ban đầu khi gọi cuộc gọi này, thỏa hiệp nói, “Cứ như vậy đi, tôi sẽ bảo Park Jimin qua kí hợp đồng với bên anh.”

Vậy thì phải cố gắng hơn để có một tác phẩm hay, Taehyung không muốn Jungkook nhượng bộ vì cậu, cậu thích cả hai đều có lợi hơn.

Chuyện cứ như thế mà qua đi.

Park Jimin sau khi biết được, dùng vẻ một lời khó nói hết nhìn Taehyung: “Sao cậu lại lập dị như thế chứ? Nếu KT do người đàn ông của tớ làm chủ, thì ngay cả hợp đồng tớ cũng không thèm ký, anh ta dám không cho thử xem.”

“Người đàn ông của cậu——” Taehyung thuật lại từng chữ, nhìn Jimin đầy ý vị, “Cậu khẳng định cậu là thẳng à?”

Park Jimin: “…”

“Đờ mờ!” Jungkook trợn to hai mắt, “Tớ còn phải nói bốn chữ này tiếp sao? Tớ là thẳng nam, thực sự là thẳng nam đó!” Y che mặt, không đỡ nổi ánh mắt trêu chọc của Taehyung, “Cậu—— cậu đừng nhìn tớ như vậy!”

“Biết rồi,” Taehyung không nhẹ không nặng cho y một cước, “Đi ký hợp đồng đi.”

Jimin như bị chịu đả kích lớn, lê bước chân ra ngoài. Tay mới vừa nắm lấy chốt cửa, bỗng nhớ tới chuyện gì đó, đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Taehyung: “Không đúng!”

Taehyung nhíu mày.

“Chút nữa là bị cậu lừa rồi,” Jimin đi tới, ánh mắt lấp lánh nhìn cậu, “Cậu khách khí với Jungkook như vậy, có phải vẫn còn muốn ly hôn đúng không?”

[Kookv Ver] _jkth_ Tôi Chỉ Muốn Ly Hôn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ