Chap 78: Sinh nhật vui vẻ, my only one.

63 1 0
                                    

Khi La Phong đẩy cửa bước vào, La Tại Dân đang ngồi trước bàn, ra sức rặn bài phát biểu của mình.

Nhìn thấy hắn, La Tại Dân hệt như bần nông gặp được công nông của Hồng quân Trung Quốc: "Ngày mai em sẽ đại diện học sinh ưu tú lên sân khấu phát biểu, anh viết hộ em một bài diễn văn đi."

"Đừng có gạt anh." La Phong buông đàn ghi ta xuống: "Một đứa chỉ thi được 250 điểm như em sao có thể trở thành đại biểu học sinh ưu tú được."

La Tại Dân nhanh chóng lấy một tờ chứng nhận ra, giơ lên trước mặt anh trai mình, sau đó ra sức chọc vào dòng chữ Giải nhất Vật lý Thành phố S, lực tay mạnh như muốn đâm thủng cả tờ giấy.

La Phong: "..."

Tuy rất tự hào về cậu em trai, nhưng không hiểu sao tay hắn lại hơi ngưa ngứa.

La Phong cố gắng đè nén xúc động muốn đánh La Tại Dân, nói: "Chúc mừng chúc mừng! Lợi hại quá! Muốn ăn gì nào, hôm nay ra ngoài ăn đi."

La Tại Dân từ chối: "Em không thiếu đồ ăn, chỉ thiếu một bài phát biểu thôi."

Đối với vấn đề này, La Phong cũng có lập trường kiên định y như Lý Đế Nỗ: "Tự viết đi."

La Tại Dân vòng đến bên cạnh hắn, chớp đôi mắt tràn ngập chờ mong, nịnh nọt: "Anh, nếu anh ra tay, không chừng có thể debut bằng một bài rap ngay trong buổi lễ kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường em đấy."

Nhạc sĩ có tiếng La Phong không để bản thân bị lừa: "Hôm nay là viết văn, ngày mai chính là viết luận văn, không thể để lỗ hổng này tồn tại được, phải bóp chết tất cả những trò gian lận trong học tập từ trứng nước."

La Tại Dân hoàn toàn vỡ mộng.

Hai Alpha bên cạnh cậu đều không chịu giúp cậu viết văn, thử hỏi cậu sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ.

Nhưng cậu lại chẳng biết làm sao, cuối cùng vẫn phải độ lượng như cha già, rộng lòng tha thứ cho bọn họ.

La Phong lấy bộ đồng phục hiếm khi được La Tại Dân mặc ra, cầm bàn là tam giác (1) lên là cho cậu. La Tại Dân bám theo hắn hệt như một cái đuôi nhỏ: "Anh, nếu có tiền, anh muốn làm gì?"

(1) Một loại bàn hơi nước hình tam giác.

"Còn có thể làm gì? Nâng cấp trang bị cho ban nhạc thôi." Dứt lời, La Phong quay sang phía em trai mình: "Có phải em nhận được học bổng không?"

La Tại Dân đáp: "Nghe nói được mấy vạn liền."

La Phong rất vui mừng, nhanh chóng đưa ra quyết định cực kỳ phù hợp với thân phận phụ huynh của mình: "Cất đi, để dành đóng học phí cho em."

"Tiết kiệm thế này thì bao giờ mới đủ được. Học sinh giỏi chân chính phải dựa vào học lực để được miễn toàn bộ học phí chứ."

La Phong xì một tiếng: "Tích tiểu thành đại, biết không? Anh đã tiết kiệm được hơn 10 vạn cho em rồi."

Nhìn bóng lưng bận rộn của anh trai, La Tại Dân liền quyết định sẽ chia khoản học bổng chưa về tới tay kia thành ba phần.

Nhiễm Phải Pheromone Của Em ( Nomin ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ