đứa bé là con em

1.4K 208 43
                                    

Quang Anh mặc kín mít bế một đứa bé khoảng 2-3 tuổi trên tay, bước ra từ sảnh chờ sân bay. đứa nhỏ trên tay anh rất dễ thương, có đôi mắt tròn giống anh, xong khuân mặt lại hao hao giống một người nào đó. một người rất quen thuộc đối với Quang Anh. đường đường là một alpha ấy vậy mà lại bị đánh dấu rồi còn mang thai. anh vì chuyện này mà phải tạm dừng hoạt động nghệ thuật trong vòng hơn 3 năm, giữ bí mật về việc bản thân mang thai.

hoàn toàn biến mất để sinh con, và đương nhiên cái người đã đánh dấu anh cũng đã lùng sục khắp mọi nơi để biết được tung tích của anh, nhưng dễ gì mà tìm được anh. Đức Duy đã phát điên lên vào cái ngày Quang Anh biến mất, nó cố gắng tìm kiếm chỉ mong nhìn thấy bóng dáng anh. lần nó mất kiểm soát và đè Quang Anh ra Đức Duy đã rất nhân nhượng khi chỉ đánh dấu anh tạm thời. trong lúc mây mưa thấy anh rất hưởng thụ nó cứ nghĩ Quang Anh sẽ chấp nhận, nhưng không.

anh đã bỏ trốn, liên kết tạm thời kia sau một khoảng thời gian cũng đã hoàn toàn mất công dụng kết nối giữa hai cá thể. khiến Đức Duy càng khó khăn trong việc tìm kiếm Quang Anh, với vị trí của một alpha anh có thừa vật chất để tìm một chốn riêng biến mất khỏi tầm mắt của nó hoàn toàn. cứ nghĩ sẽ hoàn toàn mất hi vọng nhưng trong chuyến bay hôm nay nó lại có một cảm giác gì đó, một cảm giác quen thuộc đến kì lạ. nó không chắc là gì.

nhưng Đức Duy cảm nhận của một sự kết nối vô hình với một ai đó trên chuyến bay nhưng cảm nhận ấy vô cùng mơ hồ. khi nó xuống máy bay, một mùi hương quen thuộc bỗng bay ngang qua cánh mũi nó. theo bản năng nó đảo mắt tìm kiếm, mùi hương ấy kéo ánh mắt nó va vào một bóng lưng nhỏ nhắn. nó chẳng chần chừ gì mà chạy ngay tới chỗ người kia, giữ người đó lại. dù chùm kín mít nhưng nó không lẫn vào đâu được cái con người ấy.

- Quang Anh.

anh bị một lực kéo lại, đang định chửi cái đứa vô duyên vô cớ tự nhiên lôi bản thân dừng lại thì một giọng nói quen thuộc gọi tên anh. vậy là anh bị tóm, bị Đức Duy tóm gọn một cách dễ dàng, biết vậy thì anh trốn luôn cho rồi. giờ quay về để bị tóm thế này khác nào anh tự chui đầu vào hang cọp đâu. đứa nhỏ trên tay nhìn thấy người lạ thì nép vào lòng anh, Quang Anh cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng đứa bé. lảng tránh ánh mắt của cái đứa đứng đối diện mình, anh phải chuồn thôi. chứ cứ thế này rồi để nó lôi đi thì khéo anh đẻ thêm 2-3 đứa nữa mất.

nhưng dường như nó hiểu rõ ý đồ của cái con người ở trước mặt, Đức Duy siết chặt lấy cổ tay anh. Quang Anh không muốn làm lớn chuyện ở đây, nên chỉ đành gác lại việc phản kháng của bản thân.

- có gì thì ra khỏi đây rồi nói.

anh nói rồi nhìn vào đứa nhỏ trong lòng mình, thằng bé đang rất sợ. bé con nhà anh vốn rất nhát, giờ thì bị cái con người đầu đỏ trước mặt dọa sợ rồi. nó nhìn đứa nhỏ trong đầu hiện ra 7749 câu hỏi, nhưng vẫn kéo anh ra ngoài rồi lên xe riêng đã gọi sẵn.

- nó có mối quan hệ gì với anh?

Đức Duy chỉ tay vào đứa bé trong lòng anh, Quang Anh nghe xong câu hỏi của nó thì không một chút chần chừ liền trả lời.

- con tao.

nó nghe xong thì tròn mắt, đứa bé là con của anh. một tin sét đánh đối với nó, vậy có nghĩa đứa bé đấy cũng là con nó còn gì.

caprhy⎯  odeurNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ