____ Ngoại truyện Lý Tịch ____Lý Tịch không thích rời khỏi nhà một mình lắm, ngoại trừ lúc lén đến bệnh viện ăn một vài hồn ma xấu số những lúc còn lại cậu đều dính lấy Khương Quân.
Khương Quân đi làm, cậu đi theo. Khương Quân chạy bộ cậu cũng chạy bộ, Khương Quân tắm rửa cậu cũng tắm rửa,...
Tóm lại thế giới của cậu chỉ có Khương Quân.
Cậu nói với Khương Quân rằng, lúc nhỏ cậu đã gặp anh.
Hồi đó cậu mới 12 tuổi, lần đầu được phép xuống núi nên cậu rất tò mò chạy lung tung khắp nơi, để rồi bị tách khỏi bố, cậu một mình đi loanh quanh khắp nơi để tìm bố, nhưng kết quả không tìm thấy gì. Thời gian theo đó trôi qua từng chút từng chút, và trời cũng bắt đầu sẩm tối, không khí xung quanh trở nên âm trầm lạnh lẽo lạ thường. Cậu bắt đầu lo lắng, nức nở tìm gọi bố.
Lo sợ ngó tìm khắp nơi, lại phát hiện mới đầu còn có một hai người cũng xuống núi như hai bố con cậu giờ đây chẳng còn chút bóng dáng nào nữa, trong con đường ngợp cỏ dại cao ngang eo cùng những bóng cây to nhỏ, giờ chỉ còn một người sống là cậu. Không biết thế nào cậu lại thấy nơi đây càng lạnh hơn, đâu đó văng vẳng tiếng cười rùng rợn lúc to lúc nhỏ trong khu rừng hoang vắng.
Cậu sợ đến mức khóc lên, tay chân trở nên bủn rủn, loạng choạng chạy lung tung tìm đường về. Nhưng thật may, khi cậu chạy một hồi rốt cuộc cũng chạy tới con đường đất quen thuộc, nếu chạy xuống phía trước sẽ thấy một con đường nhựa.
Cậu không chút nghĩ ngợi chạy thẳng xuống, đứng bên cây cổ thụ, rụt lại một chỗ định chờ bố tìm mình về. Hiện tại cậu không dám quay lại con đường về thôn, trời sắp tối, cậu sợ về thì sẽ bị lạc. Dù có can đảm về thật chỉ e rằng không thể phân biệt được con đường nào mới thật sự dẫn về nhà.
Cũng vào khi ấy, khi cậu đang co ro sợ hãi ngồi một mình bên gốc cây, thì có một anh trai trẻ tuổi đi qua con đường nhựa, dịu dàng hỏi sao cậu lại ngồi đây? Có phải lạc bố mẹ rồi không? Anh ấy còn vỗ về cậu, cho cậu bánh ngọt cùng với túi kẹo mà anh ấy đã cầm theo trước đó. Sau đó dẫn cậu trở về con đường đất sáng sủa hơn và đứng bên cạnh cùng cậu chờ người lớn đón về.
Cậu len lén ngước nhìn anh trai nọ, phát hiện anh rất đẹp trai rất dễ nhìn, dáng người thì cao cao gầy gầy, tính cách rất dễ chịu.
Anh ấy rất tốt bụng, rất tinh tế lịch sự. Cậu không biết cậu sẽ gặp được một người như vậy nữa không? Nhưng chỉ lần này cậu liền thấy chắc mình không thể quên được anh trai này, bởi cậu thích anh ấy lắm.
Mà chính cậu cũng không nghĩ rằng, một lần thích này, liền say đắm trầm luân mãi về sau.
Đến khi mặt trời sắp xuống núi, rốt cuộc bố cậu cũng tìm thấy cậu rồi. Bố gật đầu cảm ơn anh trai đã giúp đỡ rồi vội vã kéo tay cậu rời đi. Ngay khi sắp đi, cậu dằng khỏi tay bố quay đầu kéo nhẹ vạt áo anh, như sợ kéo mạnh tay sẽ làm anh đau hoặc sẽ khiến anh ghét bỏ vậy. Cậu nhẹ nhàng níu lấy vạt áo trắng tinh của anh, ngượng ngùng hỏi tên anh là gì.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] Ngày Mưa
Short Story💦 Tác phẩm: Ngày Mưa Tác giả: Tam Tư/ Tam Tỷ 💦Thể loại: Boylove, nông thôn, hơi hướng linh dị, tình yêu nhân x ma (người x quỷ), niên thượng, 1x1, HE 💦 Nhân vật: Khương Quân x Lý Tịch 💦 Tiến độ: Đã hoàn thành ____ Tóm tắt ___ Một nông thôn...