Ông Phác rất hào phóng, mua cho hai người căn phòng tân hôn có bốn tầng. Lương Trinh Nguyên vừa tức giận vừa chạy đến phòng ngủ chính ở lầu hai, trong lòng Phác Tống Tinh cũng tức giận, hiện tại cũng không có tâm tư đi làm phiền Lương Trinh Nguyên.
Hai người cứ như vậy một người ở lầu hai một người ở lầu ba, rõ ràng là đêm tân hôn, trong phòng lại không có chút cảm giác ấm áp nào.
Lương Trinh Nguyên tắm rửa xong, một mình nằm trên giường lớn phủ đầy cánh hoa. Nhiệt độ trong phòng ngủ thích hợp, Lương Trinh Nguyên kéo chăn chui vào, trong lòng có chút khó chịu —
Về cuộc hôn nhân giữa cậu và Phác Tống Tinh, thật ra Lương Trinh Nguyên thực sự cảm thấy có lỗi. Cậu lợi dụng tình yêu thương và kỳ vọng của hai gia đình đối với cậu, lấy hôn nhân làm quân bài để đổi lấy sự tự do lựa chọn nghề nghiệp của cậu, đây thực chất là một việc làm ích kỷ.
Mà Lương Trinh Nguyên cũng thật không ngờ, Phác Tống Tinh lại dễ dàng đồng ý như vậy. Không chỉ như thế, anh còn thể hiện thái độ rất muốn kết hôn với Lương Trinh Nguyên.
Phác Tống Tinh muốn cái gì? Lương Trinh Nguyên nghĩ không ra, đành phải đưa ra một suy đoán rất hợp lý dựa trên sự hiểu biết của mình về Phác Tống Tinh — đầu óc Phác Tống Tinh có vấn đề.
Một khi đã có suy đoán này, nếu Phác Tống Tinh lại làm ra chuyện kỳ quái gì, Lương Trinh Nguyên cũng cảm thấy có thể hiểu được.
Dù vậy, trong lòng Lương Trinh Nguyên vẫn cảm thấy trống rỗng. Lời Phác Tống Tinh vừa nói giống như một cái gai đâm vào trong lòng Lương Trinh Nguyên, vừa đau vừa ngứa — giống như trong mắt Phác Tống Tinh, Omega của mình chính là không có nửa điểm đáng khen nào.
Phác Tống Tinh sẽ không bao giờ thích một Omega như mình.
Cũng không phải ngày đầu tiên Lương Trinh Nguyên biết được điều này, cậu rúc mình vào trong chăn, chỉ lộ ra một cái đầu với đôi mắt nhắm nghiền. Trong lòng nảy sinh không biết bao nhiêu lần mặc niệm: Không thích thì không thích, tôi cũng không muốn thích anh, tên khốn.
Phác Tống Tinh ở lầu ba đột nhiên cảm thấy mũi ngứa ngáy, anh hắt xì một cái rồi nhìn vào phòng khách trống rỗng, nghĩ thầm ông nội của mình chính là một lão hồ ly — đoán chừng hai người sẽ chia phòng ngủ, dứt khoát chỉ sắp xếp đồ trải giường cho phòng ngủ chính.
Dựa vào cái gì Lương Trinh Nguyên có thể ngủ trên giường lớn mềm mại, còn mình lại phải đối mặt với cái giường phụ ngay cả hệ thống sưởi ấm cũng không mở này?
Quả thực khinh người quá đáng! Phác Tống Tinh anh là ai? Đỉnh cấp Alpha đỉnh thiên lập địa, tuổi còn trẻ đã tiếp quản sản nghiệp của Phác gia, hành sự quyết đoán, tầm nhìn độc ác. Làm sao có thể cúi đầu chỉ vì một cái giường?
Nửa giờ sau, Lương Trinh Nguyên đang ngủ say đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa liên tiếp truyền đến, cùng với những âm thanh với cái giọng nói đáng ghét của Phác Tống Tinh: "Lương Trinh Nguyên, mở cửa!"
Lương Trinh Nguyên vùi đầu vào trong chăn giả vờ chết.
Phác Tống Tinh ở cửa cũng không ngại phiền: "Lương Trinh Nguyên, mở cửa. Lương Trinh Nguyên, mở cửa. Lương Trinh Nguyên, mở cửa..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jaywon] Rượu và anh đào
Fanfiction"Lương Trinh Nguyên và Phác Tống Tinh là kẻ thù của nhau, là kiểu thù hằn giữa hai đứa trẻ con. Lời bà mối đã gắn kết họ lại với nhau. Trong hôn lễ, nụ hôn biến thành cảnh cắn nhau. Khi "nụ hôn" kết thúc, đôi môi của Omega bị nhuốm đỏ quyến rũ, nhưn...