Đệ bát chương.

3.4K 203 3
                                    


"Đây là huyệt Thiên Trung." Ngón tay giáo chủ đại nhân nhẹ nhàng điểm ở ngực Tô Diễm, sau đó thu về, "Mười huyệt đạo hôm nay ngươi phải nhớ cho kỹ, huyệt đạo kinh mạch nếu xảy ra sai lầm chính là chết."

"Ta biết." Vẻ mặt tươi cười của Tô Diễm rất là sáng lạn, trên người cũng bị giáo chủ điểm đến điểm đi có chút nóng lên, vì thế xoay người một cái, liền đè lên giáo chủ đại nhân.

Giáo chủ đại nhân đẩy hai cái lại đẩy không ra, vì thế tức giận nhìn người đang đè trên mình: "Làm gì?"

Tô Diễm nhìn biểu tình của giáo chủ đại nhân, nội tâm lại ấm áp, mấy ngày nay biểu tình của giáo chủ đại nhân càng ngày càng nhiều, không bao giờ là bộ dáng như nhìn xuống chúng sinh đối với giáo chúng kia nữa, "Không có gì, chỉ là mới vừa rồi giáo chủ sờ soạng hồi lâu ở trên người thuộc hạ, làm cho thuộc hạ có chút tâm dương khó nhịn thôi." Đôi môi ấm áp chậm rãi đè xuống, tinh tế liếm láp đôi cánh môi của giáo chủ đại nhân, lại mang theo một cỗ hương vị kiều diễm, làm cho trái tim của giáo chủ đại nhân đập nhanh không rõ lý do.

"Tô Diễm." Giáo chủ đại nhân giống như nhớ tới cái gì, sắc mặt lại trầm xuống, "Ngươi trước kia... Rốt cuộc từng có bao nhiêu người?" Vậy mà lại hôn thạo như vậy, khiến cho y cảm thấy...

"Ta cũng không phải là người lạm tình, trước kia người từng có dùng một bàn tay cũng có thể đếm được, sao vậy?" Tô Diễm kỳ quái sao giáo chủ đại nhân lại đột nhiên quan tâm tới chuyện trước kia của mình.

"Ngươi cũng thật thuần thục a." Giáo chủ đại nhân rõ ràng không tin hừ lạnh một tiếng.

Hóa ra là... Ghen tị sao? Tô Diễm cười trộm trong lòng, lại lập tức giải thích: "Cảm thấy loại chuyện này, luôn phải cho đối phương thoải mái mới tốt, cho nên trước kia có đọc qua một số sách, luyện qua một hồi."

"Cùng người nào luyện?" Giáo chủ đại nhân cảm thấy gần đây mình giống như càng ngày càng tâm tình bất định, nghĩ đến người này cũng từng làm chuyện như vậy với người khác, trong lòng lại càng thấy không thoải mái.

Tô Diễm tựa hồ nhớ tới cái gì, bật cười: "Ta trước kia không quá thích hôn người khác, cảm thấy việc này vẫn là cùng người mình thích làm mới có ý tứ, cho nên đối tượng luyện tập của ta vẫn luôn là anh đào."

"Anh đào là thứ ra sao?"

Loại quả anh đào này... Có vẻ ở đây không có? "Là loại hoa quả, hình viên nhỏ, thân rất dài, trước kia ta luyện cho thân của nó tuột ra." Tô Diễm nhớ tới khi đó cảm thấy chơi rất vui, cả ngày ngậm anh đào không cẩn thận cắn đứt liền ăn, không khỏi lại bật cười, khi đó sao có thể nghĩ luyện tập như vậy lại thật sự có một ngày dùng tới?

"Nhưng mà hiện tại không cần, thuộc hạ biết giáo chủ nhất định sẽ xả thân trợ ta luyện tập đúng không." Tô Diễm nói xong lời này, còn không chờ giáo chủ đại nhân hừ lạnh hoặc là mở miệng châm chọc, liền lập tức ép môi xuống, ra sức "luyện tập" một hồi.

Quả nhiên là ở chung càng lâu, lại càng không rời được sao.

"Không còn sớm, ngủ đi." Cuối cùng nhẹ nhàng chạm một cái lên đôi môi bị hôn đến sưng lên của giáo chủ, Tô Diễm kéo chăn lên, cười tủm tỉm nhìn giáo chủ đại nhân, thấy giáo chủ đại nhân không khỏi liếc mắt nhìn mình, một luồng chưởng phong dập tắt ngọn nến.

[Đồng nhân] Đông Phương Bất Bại chi nhu tình chướng { đam mỹ  }Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ