Chương 7

471 22 0
                                    


Hôm sau, Kha Vũ như cũ hơn Canh Tư không bao nhiêu y liền tỉnh, ngoài ý muốn vừa xuống giường đã nghe tiếng Mạn Nhi vọng ra từ bên ngoài'' Kha Tiểu Chủ. Người tỉnh??''

''A! Mạn Nhi sao..saoo??'' Hôm qua lúc này nàng cũng không có thức, hay là hôm qua nàng thức trể chăng. Mạn Nhi từ bên ngoài bước vào, trên tay không có đem gì hết, thực sự khác với mọi ngày, như không lãnh cảm nói'' Mạn Nhi đến nhắc nhở tiểu chủ nên ngủ thêm một tí nữa, hiện tại người trong phủ chưa ai thức hết, tiểu chủ không cần thức sớm rồi lại đi lung tung, bệnh của người còn chưa có hết đâu.''

Kha Vũ giật mình, thực sự vừa nãy y đã có ý định hôm nay sẽ lại tiếp tục đi ngắm mặt trời mọc, chính xác mà nói, y ngay cả chính mình bị bệnh cũng quên mất. Lúc này bị Mạn Nhi nhắc nhở liền chột dạ, lắc lắc đầu.

'' Kha Tiểu Chủ, Mạn Nhi khuyên người nên trở lại giường an tỉnh ngủ một giấc, lần sau thức vậy sẽ có đại phu bên cạnh lần nữa xem xét bệnh tình cho Tiểu Chủ.'' Như thế, Mạn Nhi bắt đầu ép buộc thành công Tiểu Chủ của nàng trở lại giường, chính mình cũng trở về tiếp tục nghĩ một lát.

Coi bộ nàng còn phải hao tổn tâm tư thêm vài lần vì chuyện này mới được. Để Tiểu Chủ thức sớm củng chẳng có việc gì tốt.

Kha Vũ lại ngủ thêm một lúc, đến khi thức dậy đã thấy đại phu bên cạnh chờ sẵn, đại phu vừa thấy y tỉnh liền tiến lại bắt mạch cho y. Kha Vũ ngước nhìn Mạn Nhi, Mạn Nhi lại bảo y nằm yên để đại phu chuẩn đoán, y nghe vậy cũng ngoan ngoãn phó thác cho đại phu. Đại phu sau khi chuẩn đoán cho y liền gọi luôn Mạn Nhi ra bên ngoài bỏ lại y ngơ ngác ở bên trong. Kha Vũ như vậy cũng rất thuận theo ngồi im lặng chờ đợi, thỉnh thoảng y lại không khống chế được nhìn ngó xung quanh.

Mạn Nhi ra ngoài được một lúc rốt cục trở vào, trên tay còn cầm theo một thao đồng chứa đầy nước nóng hôi hổi, phía trên có vắt một chiếc khăn trắng mịn. Thắc mắc của nàng nay đã được giải đáp, tiểu chủ của nàng quả thật có bị nhược trí, hơn nửa nói lắp cũng là có nguyên do. Mạn Nhi chỉ cần nghỉ đến nguyên do lúc nãy đại phu nói ra, trong lòng liền dâng lên lửa đốt muốn đem người kia một lần trị tội thoả đáng, cư nhiên đem một kẻ nhược trí làm nên chuyện ác độc như vậy, thực sự không còn được xem là hành vi của con người nữa.. Chỉ tiếc, quyền lực của nàng vẫn chưa có khả năng tự mình làm theo y muốn, nếu không nàng đã đi tìm cho Tiểu Chủ của nàng một cái công đạo rồi, cho nên nàng phải lựa thời nói lại với chủ nhân sự việc để chủ nhân giải quyết mới được. Nghĩ đi nghĩ lại thời điểm thích hợp cũng hẳn là chiều nay đi

Ngoài dự tính, Mạn Nhi sau khi an bài cho Kha Vũ dùng bữa xong lại nhận được nhiệm vụ từ Đường Trình Phong. Chủ Nhân bảo nàng đưa mật thư đến phủ nha huyện Nhiệt Ly, xem ra việc làm ăn của chủ nhân và phủ quan Liệt gia đã có vấn đề, nàng thân là tay say đắc lực của chủ nhân làm sao có thể không lo lắng, nhưng mà nàng củng lo cho con người trước mắt nữa Mạn Nhi nhìn sang Tiểu Chủ của nàng, tiểu chủ hiện tại suy nghĩ không khác một hài nhi 10 tuổi là bao nhiêu, hiện tại ở đây y cái gì cũng chưa biết lỡ như bị người khác khi dễ thì sao.

Theo cá tính của y, y có bị gì chắc chắn cũng sẽ giấu trong lòng không có nói ra đâu, nhưng như vậy chẳng khác nào cho phép bọn hạ nhân làm càng.

Nam ThêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ