Hoàng: Đi cafe đi, hôm nay cô nghỉ à?
Min: Uh hôm nay cô không có tiết dạy... Sao thế, hôm nay trông cậu buồn vậy? FA mà cũng buồn thậm tệ thế này cơ á?
Hoàng: Ừ thì phải có lúc nắng lúc mưa chứ, vẫn là chuyện nhà tớ thôi...ba tớ vẫn hướng tớ kinh doanh mà tớ thích nghệ thuật...
Min: Uh cũng giống tớ, mai này tớ cũng phải theo ba tớ thôi, ba tớ đã vất vả rồi. Thương cậu quá...
Hoàng: Cô kìa... ơ cô đi cùng anh nào kìa Min.
(Min quay ra bàn gần cửa vì hơi đông nên người mới vào rất khó nhìn xung quanh bàn Min có thể bao quát được)
Min: Uh tớ không biết anh ấy (Hoàng nhìn Min) Ê cậu nhìn tớ gì mà ghê vậy?
Hoàng: À chỉ xem cậu có còn trạng thái bình thường không thôi mà...^^
Min: Xì...Họ nói chuyện gì mà vui vẻ thế nhỉ?
Hoàng: Chắc bạn bè thôi... nè cậu đang nhắn cho cô đấy à.
(Tin nhắn tới ting...ting chả là Min nhắn tin hỏi cô đang ở đâu vậy- Tuyết Anh: Tuyết đang ra ngoài có việc, Min về học chưa?)
Min: Uh... cô bảo cô không có ở nhà...
Hoàng: Thì cô ở kia mà. Hỏi cô đi đâu đi?
Min: Thôi...yêu nhau cũng phải có lúc riêng tư chứ cứ kè kè bên nhau hoài mất tự do, thành ra không tin tưởng cứ kiểm soát nhau à...
Hoàng: Có mà ra ngoài mất luôn ý...
Min: Vớ vẩn... (Mà họ lại đi rồi kìa) Lạ nhề
Hoàng: Muốn đi theo không?
Min: Thôi kệ đi...(Nói vậy chứ cũng có nhói nhói chút) mà độ này ôn thi nhiều nên tớ thấy hơi mệt đây...
Hoàng: Uh tớ cũng vậy. Mà chuẩn bị vào lớp thôi, tớ có tiết thầy Minh.
Min: Uh. Đợi uống cốc bơ xong đã, bỏ lãng phí...
[HÔM SAU]
(Min đi xe máy tới nhà cô tới gần cổng nhà cô thì thấy xa xa gần nhà cô có anh chàng hôm qua đang đứng đó cầm bó hoa trên tay... cô đang ra mở cổng, Min lấp sau cây cổ thụ to quay ngược xe lại nhìn qua gương chiếu hậu, Min thấy cô ôm bó hoa và người kia hôn cô vào 2 bên má... trời ơi kiểu này không ghen mới lạ... từ xa đó họ đang nói chuyện gì đó)
Tuyết Anh: Em cảm ơn anh. Anh làm thế này người Việt nhìn không quen lại hiểu lầm...
(Tuấn 28 tuổi, rất giỏi và cũng trong giới kinh doanh là bạn của anh trai cô, anh này trước kia ở Việt Nam đã để ý tới cô, theo đuổi cô mãi... nhưng sau đó có công chuyện nên qua Pháp vài năm, mới về nước tới gặp cô)
Tuấn: Thì có sao đâu... như vậy càng tốt chứ em..
Tuyết Anh: Anh tới gặp em có chuyện gì không? Em còn phải soạn giáo án..
Tuấn: Anh muốn đưa em đi chơi thôi, lâu rồi anh không về Việt Nam muốn em làm hướng dẫn viên, được chứ...
Tuyết Anh: Uh em cũng hơi bận.
Tuấn: Đi đi mà, năn nỉ đó...
Tuyết Anh: Thôi được rồi nhưng em chỉ đi tới 2h chiều thôi nhé.
Tuấn: Ok Madam. Em vào thay đồ đi a đợi.
(Thấy cô bước vào xe của hắn rồi đi thẳng, Min thấy vậy liền đi về, gọi Hoàng ra quán cà phê ngồi chơi vì hôm nay là cuối tuần mà)
Hoàng: Xin lỗi tới hơi muộn. Mà sao hôm nay bảo sang cô mà, giờ này còn ở đây...
Min: Cô đâu có nhà đâu, đi chơi rồi
Hoàng: Cái gì?? Bình thường hình với bóng lắm mà...
Min: Không biết nữa... uống gì gọi đi cậu.
Hoàng: Độ này không có biến gì đấy chứ...
Min: Không tớ vẫn nhắn tin nói chuyện bình thường mà...
Hoàng: Không sao đâu đừng nghĩ nhiều quá nhé. Mà tớ ghé qua với cậu chút thôi, tớ phải đi diễn giờ đây.
Min: Uh... số tui khổ vậy mà... ai cũng có đôi có cặp, đi chơi ngày cuối tuần mà...
Hoàng: Này... FA như tui cũng có lúc như vậy đó, hi hi cảm ơn Min tiểu thư đã hiểu cho dân FA. Thôi tớ đi đây.
Min: Bye...
(Hoàng đi khuất Min ngồi một mình nhìn ra hướng xa xa ngoài cửa sổ, không biết nhìn gì hay nghĩ gì nữa... Cầm điện thoại viết tin nhắn cho cô nhưng rồi lại xoá xoá xoá... lại viết viết... lại xoá... Min đặt điện thoại để xuống bàn, nhìn xung quanh quán... thấy có cặp đôi nam nữ đang rất tình cảm với nhau, người con trai đang lau tay cho người con gái đó, rất yêu thương nhau... thoáng mơ màng Min tưởng ra đó là cô và anh chàng kia... Min lắc đầu... "Mình nghĩ hơi nhiều rồi, Tuyết đang làm gì vậy nhỉ? Sao lại đi cùng anh chàng kia... Là sao... thôi kệ... Giờ mình làm gì đây? Hay gọi Tuyết đi xem Phim..." Min cầm điện thoại lên gọi...
Tuyết Anh: Min hả? Có chuyện gì vậy?
Min (Mất hứng vì câu nói đó của cô)
Bộ có chuyện mới gọi được sao...
Tuyết Anh: Oh Tuyết không có ý đó...
(Đầu dây bên kia có tiếng nói vọng: Ai vậy em?- À không có gì, học trò của em gọi hỏi bài thôi, anh đợi em chút; Tuấn: Phòng 201 em nhé;- Vâng ạ.) (Quay lại điện thoại chỉ còn tiếng tút tút tút...) Tắt máy rồi sao...
(Min thấy thoáng buồn, Min về nhà, cô giúp việc thấy hôm nay lạ lạ cuối tuần Min lại ở nhà, cô giúp việc hỏi)
Giúp việc: Hôm nay cháu về sớm vậy? Có ăn uống gì không cô lấy cho?
Min: Cô ơi khi yêu một người thân quen quá rồi họ sẽ nhàm chán theo thời gian không cô nhỉ? Kiểu đi tìm cái mới ý cô?
Giúp việc: Có chứ, nhất là giới trẻ bây giờ, nên phải biết làm mới hâm nóng tình cảm đó cháu... sao hôm nay cháu lại hỏi vậy?
Min: À không có gì, cháu hơi mỏi cháu xin phép lên phòng ạ.
(Min đóng lại cửa phòng, lấy điện thoại xem những tấm ảnh chụp chung cùng cô... "Có bao giờ Tuyết thấy Min nhàm chán không? Chắc có nhỉ...Min thấy nhớ Tuyết" (Nước mắt Min khẽ lăn trên má mà không rõ vì sao lại thế... và chìm vào giấc ngủ. 1 giờ...2 giờ...4 giờ đi qua Min vẫn ngủ say, tiếng tin nhắn thì tới, điện thoại kêu nhưng Min đang ngủ say... Min nhẹ mở mắt, có vòng tay ôm eo Min, May quay nhẹ người lại... khẽ mỉm cười... đưa tay lên mặt vén những cọng tóc trên mặt người ấy, hôn nhẹ lên trán, đó là cô, cô khẽ mỉm cười và ôm Min lại)
Tuyết Anh: Dậy rồi sao thỏ con...
Min (gật gật và mỉm cười): Uh. Sao Tuyết lại ở đây...
Tuyết Anh: Vì gọi mãi không thấy ai đó trả lời, tưởng đi chơi với cô nào nên tới nhà coi, ai ngờ thiếu nữ ngủ đáng iu quá đi mất...
Min: Đi chơi về rồi sao?...(Min mới nhớ hình ảnh anh chàng kia tặng và hôn má cô... Min gạt phắt đi) Thôi dậy đi Min đưa về.
Tuyết Anh: Không. Thích ngủ ở đây cơ (cô ôm chặt Min vào)
Min: Ngoan nào (nói rồi Min dậy bước vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo)
Tuyết Anh: Hôm nay sao vậy?
Min: Cô giáo nhanh lên đi ạ...
(Min ra lấy chiếc xe Vesba màu xanh rồi đợi cô ra, cài mũ bảo hiểm cho cô rồi hai người đi, ngồi đằng sau cô ôm Min, tựa vào vai Min)
Tuyết Anh: Nhớ ngày đầu Min đưa Tuyết về cũng như này nhỉ...
Min: Uh.
(Tới đường vòng vào con đường nhà cô, Min thấy chiếc xe Camzy từ xa đậu ở gần cổng nhà cô, Min nghĩ nhà hàng xóm tới rồi cô bước xuống tháo mũ đưa cho Min rồi bước tới cổng, Min cũng quay về)
Tuấn: Tuyết Anh em mới về à, tặng em nè...
Tuyết Anh: Anh Tuấn. Lần nào anh tới cũng mua hoa tặng em, không cần phải vậy đâu mà anh.
Tuấn: Anh muốn cảm ơn em đã đi xem đồ với anh hôm nay, mà không đi chơi cùng em nhiều. Anh mới là người có lỗi.
Tuyết Anh: Dạ không sao ạ. Mà bây giờ cũng muộn rồi anh về nghỉ sớm đi ạ.
Tuấn: Uh... (Nói rồi Tuấn hôn kiểu Tây hoá chào cô. Tuấn sống ở nước ngoài nên thành quen vậy. Từ xa Min đã thấy Tuấn hôn cô)
Min tới gần: Quên túi đồ ăn. Xin lỗi hai người cứ tiếp tục đi ạ (Min đưa gói thức ăn vào tay cô)
Tuấn: Ai vậy Tuyết Anh?
Tuyết Anh nhìn Min: À...là... sinh viên của em ạ. (Min nhìn cô rồi lên xe phóng ga nhanh)
Tuấn: Uh nhìn cũng xinh đó. Anh về nha. Hẹn gặp lại em. Bye.
Tuyết Anh: Dạ em chào anh.
(Vào nhà cô nhắn tin cho Min "Min có buồn không?...Có nghĩ lung tung không đó...có ghen không vậy...Không như Min thấy đâu...Chỉ là bạn thôi...Sao Min không trả lời Tuyết..." cứ vậy các tin nhắn của cô gửi đi mà không có lời gửi lại...Cô không biết bên kia Min ra sao chắc cũng rất buồn... như người ta sẽ tới xồng xộc, ghen tuông mù quáng nhưng Min thì khác... Min tin cô mà... cứ như vậy Min chìm vào giấc ngủ. Sáng dậy Min tới trường nhưng rất đau đầu vì sắp thi nên Min tới để tập bài. Có tiếng gọi nghe giọng quen quen, đó là cô)
Tuyết Anh: Min... sao lại tránh mặt Tuyết.
Min: Đâu có đâu...
Tuyết Anh: Thế sao không trả lời tin nhắn của Tuyết? Tại sao không nghe máy? Tại sao lại như vậy với Tuyết...
Min: Thôi. Lúc nào cũng tại sao...tại sao... Min mệt lắm. Min vào lớp đây.
Tuyết Anh: Có phải Min ghen chuyện tối qua không?
Min quay đầu lại: Nếu đó là sự thật thì Min chấp nhận. (Nói rồi Min quay bước lên cầu thang. Trông thật tìu tụy, mỏi mệt...Hôm nay Min chỉ tới tập bài cùng bạn cô giáo vắng mặt nên Min tập xong phần mình Min về nhà nghỉ vì Min thấy người mỏi mệt. Đang bước ra cổng thì thấy cô đang gọi điện ở cổng. Min bước đi qua mà không nói gì... Cô thấy vậy liền tắt máy... Bước nhanh tới cạnh Min. Chiếc xe Camzy đỗ ngay cổng. Xe của Tuấn. Tuấn và cô có hẹn lịch đi tới Bảo Tàng nơi có những món đồ trước kia Tuấn và anh trai cô đã góp sức vào đó. Tuấn hạ cửa kính xuống nhìn thấy cô và Min)
Min: Người ta tới rồi đó. Min về đây. (Min nhìn liếc cô, rất lạnh lung...rồi ra lấy xe. Còn Tuyết Anh cứ đứng đó nhìn Min đi, Min lấy xe xong thì quay ra cổng thấy Tuấn đang mở cánh cửa xe cho cô rồi cô bước vào. Cô nhìn thấy Min, Min quay phắt đi và đi về nhà, thật ra là độ này Min phải tập bài nên thể lực cũng mệt, rồi còn chuyện tình cảm này nữa... Min cảm thấy rất mệt, đôi khi có cảm giác trống vắng trong tim mình, mà không rõ vì sao...Cảm giác như sống một mình vậy, có một mình vậy, ba thì ít khi ở nhà với Min... cô đơn là đúng thôi, có Hoàng là bạn nhưng Hoàng là con trai, đôi khi Hoàng cũng hay đi diễn, nhìn Min vậy thôi nhưng Min sống rất nội tâm... các bạn có hiểu cảm giác ấy không nhỉ?)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Truyện Les] Cô ơi làm người thương của Min nhé!
Short StoryXin chào các mem, mình là Min rất vui và rất hân hoan được nói chuyện với các bạn. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình (Thông cảm đứa con đầu lòng mình mới sinh, tuy vậy nhưng mà cháu nó xưnh như mamy của cháu vậy). Trở lại với câu chuyện. Mặc dù...