25

789 13 0
                                    

(Min đang ăn nhưng mà vẫn nghe từng từ, từng chữ anh trai Tuyết nói. Tuyết nhìn nhẹ sang Min, cũng cảm nhận được Min đang có chút thoáng buồn, liền đưa tay xuống để vào đùi Min, như kiểu ý bảo không sao đâu, đừng nghĩ ngợi gì nhé...)

Tuyết Anh: Anh hai chuyện của em cứ để tự nhiên đi. Em đâu còn nhỏ nữa đâu...Mới cả chuyện đó đâu có thể ép buộc được trái tim mình đâu anh.
Sơn: Anh biết nên anh chỉ góp ý cho em thôi mà. Còn quyết định là tùy ở em, anh đồng ý mà. Anh chỉ muốn em hạnh phúc thôi...Tuấn là người tốt, có công ty, sự nghiệp ngời ngợi...
(Min có điện thoại...xin phép ra ngoài nghe)
Tuyết Anh: Anh hai à...anh có thể nói chuyện này lúc có hai anh em mình được không? Nhà đang có khách mà.
Sơn: Có sao đâu, cô ấy bạn em mà chứ có phải bồ của em đâu, bạn bè phải ủng hộ nhau ấy chứ... em nghĩ nhiều quá vậy... Anh chỉ muốn điều tốt tới cho em. Vì anh chỉ có mỗi em nên dĩ nhiên anh muốn thấy điều tốt đẹp nhất đến với em gái mình chứ...
.....
Min: Em xin lỗi... nhà em có việc em xin phép về trước (Ba Min mới về nước, nên Min cũng muốn về vì muốn tránh cuộc đối thoại lúc nãy. Ở lại cũng chỉ để nghe thêm cái câu chuyện lúc nãy mà thôi, thấy cũng ngại ngại và khó xử... nên Min muốn về càng nhanh càng tốt)
Tuyết Anh: Sao vậy Min?
Sơn: Em ăn xong hay về. Em đã ăn được gì nhiều đâu, ngồi xuống ăn đi em. Mấy khi anh em ngồi cùng ăn với nhau đâu em...Thế có gấp lắm không em? Nếu gấp anh lái xe đưa em về.
Min: ...Dạ thôi em tự về được. Em xin phép.
Tuyết Anh: Tuyết đưa Min ra cổng...Này có chuyện gì sao? Min buồn à...
Min: Không, buồn gì đâu... Ba mới về nên Min muốn về với ba thôi. Tuyết vào ăn đi...
(Bỗng có chiếc xe camzy màu đen đỗ tới bên cổng, bước xuống xe là Tuấn, sao trùng hợp quá...)
Tuấn: Về đấy à...
Min: Anh nói chuyện với ai đấy, nói chuyện với cái đầu gối của anh à...
Tuyết Anh: Min Tuyết muốn đi cùng Min. Đợi chút nhé (Nói rồi cô đi vào bảo anh hai)
...
Tuấn: Tao nói cho mày biết...Tốt nhất để không bị đau tim mà chết thì hãy tránh xa cô giáo của mày ra...Rồi tao sẽ có cô ấy thôi, cô em sẽ đau khổ đấy nếu cứ bám càng cô giáo của mình, lúc đấy đừng bảo tao không báo trước...
Min: Im cái miệng chưa đánh răng của anh lại đi... tổng giám đốc công ty Thịnh Bảo
Tuấn: Sao mày biết...
Min: Tốt nhất là đừng làm gì zại zột...kẻo cái quần trong cũng không có mặc nữa đâu.
Tuấn: Mày...
Tuyết Anh: Anh vào đi, anh tôi kêu anh vào dùng cơm đấy. Ta đi thôi Min
.....
Sơn: Tuấn cậu làm gì mà cau có vậy... ngồi đi, làm một đi nào.
Tuấn: Này tớ muốn chuyện Tuyết Anh sớm một chút... tớ không chờ được.
Sơn: Thế cậu nói chuyện với em gái tớ đi..
Tuấn: Cậu phải làm gì đi chứ... đang có một công ty khác đang muốn tớ đầu tư, và bên ông Thái cũng ưng... nếu cậu không còn hứng thú vụ hợp đồng thì ok thôi... (Tuấn cầm ly rượu nên uống ực 1 cái)
Sơn: Cậu cứ bình tĩnh...(Sơn rót rượu vào ly Tuấn)...Được rồi. Em gái tớ cứ để tớ lo cho.
Tuấn: Còn nữa... tốt nhất cậu bảo con bé Min kia tránh xa em gái cậu đi.
Sơn: Sao thế? Mà tớ kể này, tớ đang có cảm giác lạ với cô ấy, hôm nay tớ đứng gần cô ấy mà tim đập thình thịch ý, cảm giác đã lắm luôn...Tớ chưa thấy mình như vậy bao giờ...
Tuấn: Tớ không biết, cũng không quan tâm chuyện tình đó của cậu. Con bé ấy tránh xa Tuyết Anh tớ mới yên tâm
Sơn: Sao vậy?
Tuấn: Cậu không biết à...Nó là les đấy.
Sơn: Cái gì... chắc cậu nhầm thôi, tớ thấy cô ấy nữ tính mà, xinh đẹp nữa, mà tớ tiếp xúc rồi không như cậu nghĩ đâu...
Tuấn: Tớ cho cậu 3 ngày đấy , tuần sau là kí hợp đồng rồi...tớ không chờ được. Cậu biết là tớ có thể lo cho cuộc sống của em gái cậu mà, cậu cũng biết tớ yêu em gái cậu như thế nào...
Sơn: Uh nhưng mà...
Tuấn: Tớ về đây tùy cậu đấy.
..............................
Min: Ba chúng con mới về...
Ba Min: Uh hai đứa đấy à...qua ăn hoa quả này. Hai đứa ăn gì chưa?
Tuyết Anh: Dạ chúng con ăn rồi ạ.
Ba Min: Tự nhiên thành có 3 đứa con gái, thế này vất vả cho Tuyết Anh rồi.
Tuyết Anh: Dạ có gì đâu bác, cháu quen cái tính của Min rồi ạ
Min: Mà ba ơi con được nghỉ hè sắp tới con đi nghỉ một chuyến ba ạ.
Ba Min: Vậy hả? Uh ba đồng ý. Mà sắp tới con nên làm quen với công việc của ba đi..
Min: Vâng ạ. Nếu không có gì sau kì nghỉ con sẽ bắt đầu làm ạ.
Ba Min: Tốt. Hai đứa ngồi chơi đi ba vào nghỉ chút nha.
Min: Dạ vâng ạ.
Tuyết Anh: Đói không, Tuyết nấu gì cho Min ăn nhé.

Min: Không cần đâu, lên phòng nghỉ ngơi đi, mỏi quá... Sắp nghỉ hè rồi mình đi biển nha.
Tuyết Anh: Um... Min thích đi đâu Tuyết cũng nghe. Chỉ cần có hai ta thôi, đi khắp thế giới cũng được.
Min: Ok ngoan, mai này Min sẽ xây một nhánh nhỏ ở gần biển, ngày ngày ngắm mặt trời lên như vậy thích lắm nhỉ, rồi cùng có những đứa bé chơi đùa, có những chú mèo con, chó con chơi đùa dưới cát nữa...
Tuyết Anh: Xây lên những lâu đài cát, hàng ngày Tuyết sẽ nấu ăn, hai chúng ta sẽ cùng dạo bước trên biển, cùng chơi đùa với nước, nắm tay nhau...
(Tiếng chuông điện thoại vang lên...đó là của cô)
Tuyết Anh: Em nghe nè hai
Sơn: Em về ngay anh có chút việc cần nói chuyện với em
(Nói rồi cả hai cùng tắt máy, không hiểu chuyện gì, cô đi taxi về, còn Min thì ở nhà ngủ...)
[Nhà cô]
Sơn: Em về rồi à, em ngồi xuống đi.
Tuyết Anh: Sao anh kêu em gấp vậy chứ...
Sơn: Anh rất quý bạn em, và anh cũng biết chuyện về bạn em...nên anh muốn em tránh xa bạn em ra một chút.
Tuyết Anh: Sao vậy ạ, vô lý vậy chứ... a đừng nghe người ta nói, không như anh nghĩ đâu mà.
Sơn: Anh muốn em hẹn hò với Tuấn...
Tuyết Anh: Nhưng em không thích anh Tuấn
Sơn: Rồi em sẽ thích thôi, trước kia các cụ có hẹn hò tìm hiểu nhau đâu, vẫn sống tốt với nhau đấy thôi.
Tuyết Anh: Em không thích, anh đừng có bắt em làm vậy, mới cả em có người yêu rồi...
Sơn: Người yêu nào...anh gặp ba giờ đâu. Em đừng có viện cớ như vậy. Nghe này em..Tuấn là một người tốt, có công việc, công ty...cậu ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho em mai này.
Tuyết Anh: Min là người yêu em...
Sơn: Cái gì??? Em yêu bạn em... Không được, không thể được. Chia tay đi
Tuyết Anh: Tại sao chứ? Sao anh vô cớ quá vậy? Anh sống ở nước ngoài nhiều năm chuyện tình yêu đồng giới có gì lạ đâu, sao anh lại căng thẳng và như vậy chứ?
Sơn: Nhưng anh có mỗi mình em, anh muốn cho em có tình yêu gắn kết, anh làm vậy chỉ muốn tốt cho em thôi, cơ hội đâu có nhiều đâu, em phải biết lắm lấy chứ...
Tuyết Anh: Em không cần...  

[Truyện Les] Cô ơi làm người thương của Min nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ