34

829 19 0
                                    

"Một ngày ta xa nhau mới biết là yêu nhiều thế nào...Ngàn lần tim đau nhói nhưng sao vẫn chờ...vẫn mong...trở lại như ngày xưa...Lặng thầm một mình trong đêm mưa...Nỗi nhớ đầy vơi...Nhìn nhau...chỉ để vỡ òa...giờ nước mắt hòa với mưa lớn , ướt đẫm trong ngàn thương nhớ...tự hỏi...bao lâu thì sẽ quên. Tiếng nhạc vang vảng lên như hòa lan tỏa vào cô hay vào chính Min...có lẽ trong lòng hai người đang có những suy nghĩ riêng của nhau, người ta thường nói là nếu vội vàng yêu thì sẽ vội vàng tan zã...nên mọi thứ hãy cứ để nó tự nhiên và đừng vội vàng...Tiếng nhạc...tại căn phòng trà nơi Min ngồi...Sao nó như đang nói hộ lòng Min...

Đêm dài mình em bật khóc, sao lòng vẫn cố kiếm tìm

Tìm về 1 nơi ấm áp, giấc mơ ngọt ngào

Vì người ra đi lặng lẽ

Vì người ra đi để em đớn đau

Hằn sâu vết thương riêng mình em thôi

Không còn ai bên đời nữa

Không còn ai chia nỗi buồn

Không còn ai chia khỏanh khắc sướng vui ngọt ngào

Dù lòng vẫn biết là thế.....mà vì sao em vẫn không thể quên

Em không thể quên được người....

Xin cho em quên, xin cho em quên

Em thôi quay nhìn lại

Xin cho em quên, xin cho em quên

Em...thôi không nhung nhớ....

(Min đứng dậy và bước ra khỏi căn phòng...lang thang bước trên con đường...dừng lại nhìn...không biết hoa rơi...hay chiếc lá rơi nữa...sau cơn mưa vừa đổ...làm cho những chiếc lá hay cánh hoa kia rơi xuống, có lẽ chiếc lá đó tách ra khỏi cành cây đó...rơi xuống chắc đau lắm...và rồi sẽ thành tàn úa...

Cô bé: Cô ơi cô mua kẹo cho cháu đi... (Min quay lại, một cô xinh xắn trên tay cầm một zổ đồ kẹo và tạp hóa)

Min: Cô không ăn kẹo...

Cô bé: Cô mua tặng người cô yêu vậy...

Min: Người cô yêu...(Min mỉm cười và véo nhẹ vào má cô bé bán hàng rong) Bé bao nhiêu tuổi?

Cô bé: Dạ 6 tuổi...Tuy tuổi nhỏ nhưng cô đừng coi thường cháu nhé...

Min: Thế bé làm được những gì...thuyết phục cô đi cô sẽ mua kẹo cho.

Cô bé: Thật nhé...cô nhớ đó ạ. Móc tay đi ạ (Min và cô bé đó móc tay nhau như zao kè...tự dưng Min thấy vui vui và quên đi mọi thứ suy nghĩ lúc nãy) Cô...cô đang buồn đúng không?

Min: Sao bé hỏi vậy?

Cô bé: Ui zào...hôm nào chả có mấy anh, mấy chú, mấy chị...lang thang như cô ấy. Chắc toàn thất tình...

Min: Hừ...bé vậy mà nhiều chuyện như bà cụ vậy. Thôi qua đây cô mua cho 1 cái...

Cô bé: Một cái ạ...

Min: Thế bé muốn sao?

Cô bé tính tính cái gì đó: Cô, cháu hát hay lắm đó...cháu hát xong cô...cô...cô mua cho cháu hết chỗ kẹo này nhé.

[Truyện Les] Cô ơi làm người thương của Min nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ