[Nhà Min]
Ba: Sao con buồn vậy, hai đứa cãi nhau à...Sao mấy hôm nay ba không thấy Tuyết Anh qua nhà mình...
Min nói trong vô vọng: Chúng con chia tay rồi (giọt nước mắt khẽ lăn)
Ba ôm con gái lại: Ba thương ngoan nào đừng khóc...từ từ kể cho ba nghe cũng được.
Min: Ba ơi con buồn lắm, con không biết sẽ sống sao đây...
Ba Min: Con còn có ba mà... không sao đâu...rồi sẽ ổn thôi con gái
Min: Ba...
Ba Min: Nín nào...nói cho ba nghe chuyện gì khiến hai đứa như vậy?
Min: Con không biết...nhưng Tuyết có bạn trai và không nói gì với con, cô ấy lừa gạt con...một tuần rồi chúng con không gặp nhau, cô ấy toàn lấy lý do viện cớ và đi với người đàn ông kia... Cô ấy sắp đính hôn nữa... Con thực sự không bằng người ta sao ba? Cũng đúng con chẳng có gì...con yếu đuối... có lẽ cô ấy bên con khổ tâm lắm...Tại sao lúc trước Tuyết lại đến bên con làm gì, chơi đùa cảm xúc của con...ba ơi...con phải làm sao đây...
Ba Min: Để ba gọi Tuyết Anh đến hai đứa nói chuyện nhé...
Min: con không muốn thấy cô nữa...thấy rồi cô ấy đi con sẽ rất đau lòng, con sợ mình không chịu đựng được...
Ba Min: Thôi được rồi ngoan nào...không khóc nữa...có ba ở bên con... Ba kí xong bản hợp đồng sắp tới rồi, ba sẽ cho con đi du học...được chứ... Tình yêu hai người đến với nhau vì chữ duyên nợ, nếu hết duyên trả hết nợ rồi thì con hãy coi việc đó là chuyện thường đời được không. Rồi sẽ có người yêu thương con thôi. Đừng như này nữa con gái yêu của ba...
(Những ngày buồn đến Min trầm hơn, thi thoảng gặp cô trên trường nhưng cô đều tránh mặt... Min càng đau và giọt nước mắt chảy xuống. Có những lần nhớ quá Min biết cô hay ở thư viện...Min chỉ lén nhìn cô rồi quay đi, có lần Min buồn quá tự uống rượu say bét nhè...rồi tự thầm nghĩ "Mày làm gì vậy Min, người ta bỏ mày rồi, mày bị sao vậy...đã không yêu thì còn cố làm gì hả? Tim mày có phải là sắt thép xi măng đâu"... Những ngày dần đi qua Min cũng lạnh lùng hơn, nhiều lần đi qua cô, Min cũng đã cố nén cảm xúc và không thèm nhìn hay để ý tới con người đó nữa. Có hôm Min bắt gặp Tuấn đưa đón cô, thể hiện tình cảm tình tứ bên cô, ân cần, chăm lo cho cô, có lần đứng giữa cổng hắn hôn vào trán cô...chúng sinh viên thấy vậy cười và nói những lời tốt đẹp dành cho cô và Tuấn. Còn Min thì lặng lẽ đi về...
Min tới quán Bar với đám bạn và chìm vào những khúc nhạc của cuộc sống ngoài kia... và theo từng điệu nhạc và nước mắt cứ chảy ra... cứ như vậy tới khi mệt nhoài Min bước về nhà... có lần Min bắt gặp cô và Tuấn ở quán Bar Max nhưng đường ai ấy đi...Min có nhóm bạn, còn cô thì đi với Tuấn...và cùng nhảy theo tiếng nhạc mà Hồ Quang Hiếu đang hết trên sân khâu, Min lúc này không để ý nhìn cô nữa...khi nhạc lên đám bạn kéo Min lên và hòa nhịp vào thứ nhạc đó... Sao lời bài hát lại cất lên đúng chỗ và đúng người vậy chứ...chắc trong tim cô cũng đang đau lắm nhỉ? Cô thì ngồi cạnh Tuấn đôi lúc đưa ánh mắt nhìn liếc Min, đang nhảy cùm đám bạn, có thằng đang nhảy gần Min, ôm Min vào, cọ sát vào gần Min...những lúc đó cô lại ngoảnh đi, cũng đúng thôi...giờ cô có là gì của Min đâu. Từ bỏ người ta, đường ai ấy đi rồi mà...có tư cách gì mà quan tâm nhau nữa chứ...
"Bao nhiêu lâu ta không gặp nhau
Bao nhiêu lâu ta không thấy nhau
Khi yêu em con tim đậm sâu
Vậy mà người vội vàng quên mau.
Sao bên em, anh luôn cố giấu
Làm lạnh lùng để rồi mất nhau
Hai đôi ta quen được bao lâu
Để tình yêu phai màu.
Kết thúc cuộc tình này sẽ chấm hết
Chỉ còn lại mình anh thôi
Với bao nhiêu tháng năm cuốn theo dần trôi
Có lẽ chẳng còn gì ngoài nước mắt
Yêu nhau chi làm thêm đau
Cứ chia tay khiến ta bớt đau.
Thật quá khó để quên được em sao
Cứ thấy nôn nao, nhớ đến cồn cào
Quên đi được em, anh vui sao
Vẫn nhớ vẫn nhớ hoài
Khi con tim anh mệt nhoài
Tháng tháng ngày dài mong em trở lại.
Nếu muốn ta phải chia ly
Chấm hết làm gì, níu kéo được gì
Ta nên lờ nhau thêm những phút
Có lẽ sẽ giúp được cho hai ta không chờ đợi
Dứt khoát một lời, không ai phải buồn"
-Nhóm người hô: Min lên hát đi...lên đi...lên đi.. Min minh tinh...lên đi...lên đi... (Chả là đây là quán Bar của một người quen Min và nhóm bạn hay tới, nhiều hôm chính Min và Hoàng đã hát ở đây)
-Min: Hôm nay em có đăng ký đâu...
-Nhóm: Lên đi...lên đi đi... Anh cứ đi đi, Anh cứ đi đi...
-Min: Rồi ok...Bảo...lên cùng tớ nhé.
-Bảo (người đang rất thích Min, lại học diễn xuất, đẹp trai)
-Min (Min lên sân khâu... nhìn xung quanh...thấy Tuấn đang khoác tay lên vai cô...còn cô thì cúi mắt xuống): Cho em nhạc bài "Anh cứ đi đi"...(Bảo chủ động tiến gần Min...nắm tay Min...Min bình thường không nắm tay đâu...nhưng hôm nay thụ động Min nắm tay Bảo...mỉm cười với Bảo...chúng bạn hò hét ở dưới...Min cất lên tiếng hát...cả quán im lặng...Min nhìn Bảo...rồi nhìn xuống mọi người...đưa mắt liếc qua cô...còn tên Tuấn thì vênh mặt lên ngồi gần cô...)
"Tình yêu là thế
Đôi khi làm mình say mê
Đôi khi làm mình ngô nghê
Tin một người đến nỗi rơi lệ
Là thế khi yêu ai chẳng cần biết nữa
Khi thương ai thì dù trong mưa
Vẫn cảm thấy ấm áp dư thừa.
Rồi khi em thấy
Anh trong tay cùng người khác ấy
Sao em quên được khoảnh khắc đấy
Anh bên ai hạnh phúc như vậy
Thì thôi buông đôi tay và để anh đi
Xem như ta lần đầu chia ly
Cũng là lần cuối nghĩ suy...
(Trên sân khấu Min đang cười với Bảo và cất lên lời bài hát...rồi diễn theo lời bài hát... )
-Tuyết Anh: Mình về đi anh...
-Tuấn: Đang hay mà em... Không phải em muốn chạy trốn đấy chứ...(cô quay mặt đi..Tuấn đưa tay lên xoay nhẹ nhàng mặt cô lại...Tuấn hôn lên trán cô, dĩ nhiên Min cũng thấy... nước mắt Min đã khẽ lăn trên má từ hồi nào... cô đưa ánh mắt nhìn lên thấy giọt nước mắt của Min...Không thể chịu đựng được, cô đứng dậy và đi ra cửa quán và Tuấn thấy vậy cũng chạy theo sau).... Thì anh cứ đi đi, hãy cứ xa em
Và đừng ngẫm nghĩ
Hạnh phúc ra sao yêu thương nhường nào
Chỉ thêm thời gian lãng phí
Ừ thì anh cứ đi đi và đừng nhớ nhung chi
Về đâu khi ta đã lạc mất nhau.
Mình buồn vì tim mình đau
Mình buồn thì ai thấu đâu
Từng lời buông chưa hết câu
Nước mắt đã dâng khóe sầu
Đừng bên nhau nếu không vui
Em muốn thấy anh cười
Vì yêu nên em xin anh cứ đi
Bỏ mặc em"...
Min tự hứa sẽ quản lý công ty tốt cho ba, rồi Min sẽ có người yêu thương Min thật lòng và ngày ngày Min học kinh doanh nhiều hơn...Mọi khung ảnh Min và cô Min đều đập vỡ, xé chúng ra, đốt đi và vứt hết vào thùng rác...có lần Min nhỡ tay mở máy tính file ảnh ra...thì bắt gặp lại có hình ảnh vẫn còn trong máy tính... đưa tay thụ động lên má cô trên màn hình máy tính...rồi khẽ lăn giọt nước mắt, kí ức ùa về... lại khóc...và khóc...

BẠN ĐANG ĐỌC
[Truyện Les] Cô ơi làm người thương của Min nhé!
Truyện NgắnXin chào các mem, mình là Min rất vui và rất hân hoan được nói chuyện với các bạn. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình (Thông cảm đứa con đầu lòng mình mới sinh, tuy vậy nhưng mà cháu nó xưnh như mamy của cháu vậy). Trở lại với câu chuyện. Mặc dù...