Chương 15. Tư Mã Lệ.

108 18 8
                                    


Nam nhân bọc giáp. Nam nhân yếu mềm.


Trận đầu tiên là Tư Mã Lệ với A Tửu. A Tửu chẳng khác nào một quả núi, riêng bắp tay của gã thôi cũng đã gấp ba phần cái thân gầy đét thư sinh của Tư Mã Lệ. Tư Mã Lệ ngầm so sánh vóc dáng của mình với đối thủ, thầm rủa nay bước ra khỏi cửa rõ ràng đã cẩn thận nhấc chân phải, ngoảnh mặt sang trái, bước ba bước xong lùi một bước rồi mới đi tiếp rồi, ấy vậy mà sao vẫn bốc trúng phải tên đô vật kia!

Tư Mã Lệ thấy vô cùng oan ức, mặc dù chẳng có ai làm gì hắn, kết quả chia cặp cũng là do tự hắn định đoạt, thế nhưng, hắn vẫn thấy oán trách!

Chu Tử Kiêu đứng dưới võ đài, khẽ xoa trán đầy ngao ngán nhìn Tư Mã Lệ mặt mày khó coi đang cúi chào A Tửu. Nàng lạ gì hắn, chắc chắn lại đang tức bực vô cớ đây.

Mắt Đổng Hoa lại dán chặt lên nhóc tì. Nhóc tì ngồi ở đằng kia, cách chỗ nàng không xa, nhưng cũng chẳng phải gần. Nó cứ an tĩnh theo dõi diễn biến trên võ đài, hoàn toàn không bị bất kì thứ gì khác làm phân tán. Đổng Hoa nheo mắt, có đệ tử câm nín như thế, liệu sau này có khiến nàng chán chường hay không? Sợ là Hoa viện của nàng sắp chìm trong một mảnh tĩnh lặng rồi.

Hồ Hạc Quân quan tâm đến trận này hơn hết thảy. Tư Mã Lệ kia có tố chất, cách thi đấu cũng rất mỹ miều, tuy nếu ở ngoài chiến trường thật sự thì đánh đấm có đẹp đẽ hay không thực sự rất vô nghĩa, song đây là cuộc thi, bổ mắt vô cùng hữu ích, y tâm đắc anh chàng kia, thế nhưng cũng không nảy sinh ý định thu nhận. Đời y có Hạ Hành và Đổng Hoa là đủ, thêm người khác, e rằng khó san sẻ tình cảm.

Thứ gì chia năm sẻ bảy cũng sẽ dần nhạt phai, y tự chiêm nghiệm.

Mới vào trận, A Tửu không thèm động đậy, thấy ánh mắt Tư Mã Lệ đầy khó hiểu, gã mới bật cười. "Vị tiểu huynh đệ, ta thấy ta với huynh kích thước khác nhau một trời một vực, sợ là có hơi bất công. Thế này đi, ta chấp huynh năm chiêu, thấy sao?" A Tửu lên tiếng, vẻ mặt thách thức.

Tư Mã Lệ cười, gã tự mãn quá mức cho phép rồi! "Được, Tư gia xưa nay trọng chữ tín, lời huynh dám nói ra thì ta tin huynh làm được, huynh chớ có làm trái lương tâm, phản bội ngôn thệ! Huynh chấp ta năm chiêu, ta tuyệt không nương tay!"

Dứt lời, Tư Mã Lệ rút mộc kiếm, một đường lao về phía A Tửu. Kiếm chưa chạm người, ba dải lụa mỗi dải một màu theo thứ tự đỏ, hồng, tím bỗng từ phần tay áo đột ngột quăng ra, quấn chặt mấy vòng lấy A Tửu, không để gã cựa quậy. A Tửu hơi trợn mắt ngạc nhiên, chưa kịp làm gì thì thanh kiếm kia đã phóng tới bụng gã.

Cộc!

Tiếng gỗ va chạm vang lên cực đặc, mũi kiếm yểm phép không gẫy mà bật ngược lại khiến tay Tư Mã Lệ tê rần, mau chóng thu hồi kiếm. Bụng A Tửu vẫn nguyên vẹn không chút sứt mẻ, Tư Mã Lệ một phen cả kinh. Gì vậy? Người tên kia làm từ sắt ư, sao lại cứng đến thế?!

Bạc Chí Cốt híp mắt, hứng thú quan sát. Đổng Hoa lại tò mò quay sang phía Hồ Hạc Quân, y tự nhận thấy hồi trước quả thật mình đã quá vô trách nhiệm, bỏ bê không dạy dỗ đồ đệ chu toàn, để đến bây giờ đồ đệ quá hổng kiến thức!

[BHTT][Đang Viết] Cố Sự Hoa và Nàng.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ