Cậu và anh cãi nhau.
Anh đứng mắng cậu cả một bài văn.
Cậu tức chịu hết nổi mới đỏ mặt mắng anh hai câu anh liền trầm mặc đạp cửa bỏ đi.
Cậu ngồi co người trên sô pha uất ức khóc.
Vừa ngẩng đầu liền liếc thấy trên bàn có hai chùm chìa khóa....
___10 phút sau___
"Vợ ơi mở cửa cho anh đi mà ~~"
"Không " Cậu đứng dựa vào cửa bình tĩnh đáp.
"Anh xin lỗi mà, anh sai rồi~~"
"Anh có giỏi thì đi luôn đi, đừng có mà về nữa " Cậu vui vẻ đi vào nhà mở tivi xem phim.
"Vợ à, anh biết lỗi rồi mà.... Với cả anh có mua đồ ăn về này! "
"Vợ à, anh mua toàn là món em thích không đấy...... "
"Vợ à...... "
"Vợ ơi em thật nhẫn tâm..... " (〒▽〒)
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
•Đoản này đc vik dựa trên một lần con au đi chơi về trễ và bị khóa trái cửa..... (T▽T)
•Cái cảm giác đêm khuya thanh vắng ngồi trc cửa nhà ấy các bác ạ....haizz, thật sự là cả đời khó quên.... (▰˘︹˘▰)