Đèn tỏa ra ánh sáng trắng, mạnh mẽ đem toàn bộ chỗ ngoặt chiếu sáng lên.
Hai đội người cứ như vậy không hẹn mà gặp, không khí bao phủ dần dần đọng lại, trầm trọng mà xấu hổ.
Cảnh Hạ chậm rãi mở to hai mắt, kinh hãi mà nhìn người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, nhưng ngay lập tức, cậu liền che dấu vẻ thất thố của mình. Cảnh Hạ thoáng suy tư một chút về phương thức ở chung hồi trước của mình cùng Tô Duy Thượng, nhưng trong giờ phút này cậu thực sự cũng không có tâm tình mà đi bắt chước chính bản thân lúc đó.
Môi hơi hơi mấp máy, cậu vừa mới chuẩn bị mở miệng, liền nghe được một trận âm thanh hấp tấp nóng nảy "Kỷ kỷ" tạc mao đột nhiên vang lên. Trên đầu truyền đến tiếng động, Cảnh Hạ theo bản năng mà ngẩng lên nhìn, chỉ thấy dưới ánh đèn chói mắt từng hạt ánh sáng lóng lánh, một cái bóng nhỏ màu đen cọ một chút liền phóng ra.
Trong khoảng thời gian này, Tiểu Hắc được nuôi đến da dày thịt béo, cùng với việc trường kỳ ghé vào trên đầu mình, kéo dài tính nết không vận động, lười biếng, đã làm cho Cảnh Hạ tựa hồ quên mất tiểu tử kia còn có tốc độ thần kỳ đáng sợ như vậy. Giống như một chiếc mũi tên nhọn đã rời cung, cái bóng nhỏ "Vèo ——" một tiếng liền đánh về phía thiếu niên nhỏ gầy yếu nhu nhược kia. (quất nó đi, thăng sớm đỡ phải khổ Cảnh thiếu lo liệu [╰_╯] )
Tuy rằng thân hình rất nhỏ, thể trọng không lớn, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, Tiểu Hắc vẫn làm Tô Duy Thượng ngã lui một bước về phía sau, ôm bụng phát ra một tiếng kêu rên. Hắn tùy tay dùng sức đảo qua, liền đem thứ kéo áo mình vứt ra ngoài. Thân hình béo mập lăn trên mặt đất, nhanh nhẹn mà nhẹ nhàng không phát ra một tiếng động.
Kỷ Xuyên Trình phản ứng lại đầu tiên, y nhanh chóng tiến lên một bước, thừa dịp tất cả mọi người chưa lấy lại tinh thần, thoáng một cái liền bắt được nhóc con còn nóng lòng muốn thử kia, dẫn đến một trận phản kháng quyết liệt của Tiểu Hắc Tử. Y bất động thanh sắc mà đem vật nhỏ nắm chặt trong tay, giam cầm động tác của nó nhưng không thương tổn mảy may đến nhóc con đang vặn vẹo.
"Đại khái là nhảy nhầm chỗ."
Thật chân thật đáng tin mà nói ra suy đoán. (edit chan: tiểu nữ cam bái hạ phong o[_]o)
Tô Duy Thượng sửng sốt, kinh ngạc mà nhìn khuôn mặt Kỷ Xuyên Trình lạnh lung, không nói gì. Ngược lại một bên Ngô Kế Thanh vội la lên: "Đây là thú biến dị đi? Tốc độ nhanh như vậy, nó còn hướng Tiểu Thượng mà nhào thẳng đến, việc này quá nguy hiểm rồi." Vừa nói xong, Ngô Kế Thanh đã tiến lên một bước định cướp đi Kỷ Kỷ.
Cảnh Hạ lập tức hướng bên cạnh bước một bước tính ngăn Ngô Kế Thanh, lại không nghĩ rằng người sau trực tiếp duỗi tay liền từ dưới nách hắn mà qua, trực tiếp muốn giựt lấy vật nhỏ kia đang thất xoay bát xoay, giãy dụa không ngừng.
"Thứ này sẽ tập kích người, nhất định phải hảo hảo xử trí, không thể để cho nó..." Ngô Kế Thanh thanh âm đột nhiên đình chỉ, tay gã cách Kỷ Kỷ không quá 10 mét, lại xấu hổ mà ngưng ở giữa không trung, không dám tiến lên trước một chút.
Chỉ thấy Kỷ Xuyên Trình rủ con ngươi, nhìn như tùy ý mà chậm rãi mở ra bàn tay bày ra Kỷ Kỷ đứng ở trong. Ngón tay nam nhân thon dài gầy yếu tách ra hơi hơi chuyển hướng, tay phải nơi lòng bàn tay có một đạo đạm sắc đao ngân (Edit-chan: ta nghĩ là vết sẹo? Beo-chàn: Đúng dồi, sẹo đấy. :v) từ trên phía trái kéo dài đến phía dưới bên phải, giống như phân cách tuyến đem bàn tay chia làm hai, mà chuột nuôi béo đô đô lông đen liền giấu đi tiểu móng vuốt đang đứng ở giữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng - Mạc Thần Hoan [Hoàn]
Ficción GeneralMạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng. (末世重生之凿冰) Tác giả : Mạc Thần Hoan. Edit : Belle và dàn harem : PiPu, Mều, Tịch. ❤ Beta : Beta-bấy bì. ❤ Thể loại : Mạt thế, trùng sinh, báo thù, thanh mai trúc mã, ấm áp, 1×1, tình hữu độc chung, sảng văn...