Đằng sau cánh của gỗ sơn trắng, Changkyun thả mình trượt theo từng nét gồ trên cửa. Cậu bó gồi ngồi thu lu một góc. Có chuyện gì với cậu thế này? Chẳng phải đó là một tên ồn ào lắm chuyện sao? Tại sao chỉ vì một câu lý nhí yêu thương vu vơ lại có thể khiến tim cậu đập nhanh thế này? Yêu thương người ta đến như vậy sao? Làm sao có thể được, chẳng qua cũng chỉ là một vài lần chạm mặt không mong muốn...
Suy nghĩ nhiều như vậy, lại bị tiếng gõ cửa làm cho bừng tỉnh. Mấy giờ rồi? Khuya lắm rồi đó. Đồng hồ vừa điểm, ngày mới vừa tới, là ai đang gõ cửa?
"Knock knock cộc cộc." Tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa cùng với âm thanh mô phỏng từ miệng của ai đó cắt ngang dòng suy nghĩ của Changkyun. "Này Mèo con, em còn đó không?"
Cánh cửa mở ra, Changkyun lại nhìn thấy bộ mặt toe toét cùng với lúm đồng tiền sâu hoắm như hồ bơi ở hai bên má của người nọ.
"Chào Mèo con, lại là anh này." Jooheon không hiểu tại sao anh lại vòng trở lại sau khi đã đi vài bước khỏi nhà cậu. Cậu làm cho đầu óc anh loạn cả lên rồi.
"Ông muốn gì nữa? Sao ông cứ xuất hiện trước mặt tui suốt vậy?"
"Cái này là duyên số đó Mèo con."
"Mặc kệ cái duyên số của nợ gì đó của ông. Lượn đi và để yên cho tui sống."
Trước lúc Changkyun kịp khép lại cánh cửa gỗ, Jooheon đã luồn tay vào và giữ chặt: "Nhưng mà lỡ đêm đến có chuyện gì thì sao? Có ai đó lẻn vào nhà hoặc bé con cần gì chẳng hạn?"
"Thì tui tự lo được."
"Ấy ấy, khoan nào. Anh đã đưa bé con về nhà, vậy anh phải làm tròn nhiệm vụ bảo vệ em chứ? Tối nay cho anh ngủ lại..."
[Rầm]
Ơ này, Mèo con còn chưa nghe anh nói hết câu đã đóng rầm cửa trước mặt người ta vậy đó. Thế là qua cánh cửa gỗ, hai người đối thoại với nhau như thế này:
"Này Mèo con ơi, mở cửa cho anh vào với nào."
"Ông lắm chuyện quá, về nhà nằm thẳng lưng mà ngủ đi."
"Nhưng mà..."
"Ông không thấy cực khi đứng đây và gào rú những điều vô nghĩa sao?"
"Mèo con à! Em đúng là một người nhẫn tâm em biết không? Anh phải làm sao với trái tim mong manh của anh bây giờ... Nó đang đập loạn lên vì em đây này... Có khi anh chết mất! Mèo con! Mèo con ơi! Em còn đó không?"
"Ông. Im. Lặng. Ngay. Cho. Tui." - Changykun thật không dám nghĩ đến chuyện nửa đêm nửa hôm cậu vẫn đang còn nói chuyện với một tên ồn ào qua một cánh cửa, và sự ồn ào của người nào đó có thể khiến cậu bị tổ dân phố nhắc nhở. Ôi...
"Mèo con! Anh có chuyện muốn nói với em. Hãy mở cửa ra đi..."
Im lặng.
"Mở cửa đi mà, anh đang năn nỉ Mèo con đấy... Tại sao lại có người nhẫn tâm như em cơ chứ?"
Nhịn đi Changkyun.
"Knock knock." Tiếng gõ cửa lại vang lên. "Do you wanna built a snowman?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Monsta X] [AllKyun] Catch That Kitten
FanfictionCatch That Kitten. Author: Lym Disclaimer: nhân vật không thuộc người viết và người viết không có mục đích lợi nhuận. Rating: G Pairings: AllKyun I ShowKyun I WonKyun I MinKyun I KiKyun I HyungKyun I JooKyun Category: One-shot, Two-shot, D...