23.3. [ShowKyun] Hey Mama! (H)

786 62 26
                                    

Warning:  18+

"My sonnn~" Changkyun vừa mở cửa phòng luyện thanh, vừa kéo giọng dài ra cả nghìn cây số. Cậu kết thúc cảnh quay cuối cùng, nghe nói anh đã về công ty nên đến tìm. Changkyun bước chân vội vã trong bộ váy hoa xanh, trên đường đi còn bắt gặp mấy chị stylist đang ở lại chuẩn bị đồ diễn muộn, cả hai bên cùng cười với nhau, rồi cậu lại nhanh chân bước đi, tà váy hoa bay lất phất...

Changkyun khép cửa, đóng cạch ngay phía sau lưng mình, cậu vòng tay ra phía sau, khẽ vặn chốt...

Shownu nhìn cậu xuất hiện trong tầm mắt, đúng hẹn vào tối nay, nhưng anh không ngờ cậu vẫn còn mặc bộ đồ đó, vẫn tô son đỏ và đội tóc giả.

"My son~ Nice to see you... Again." Changkyun tiến đến chỗ anh ngồi, đưa tay ra. Shownu cười cười, cũng đưa tay lên, nhưng sau cái chạm nhẹ ban đầu, anh liền dùng sức kéo cậu vào lòng anh.

"Hey Mama, nice to see you too."

Đáy mắt Changkyun lóe lên một tia tinh nghịch, không ngờ anh lại chịu phối hợp diễn vai với cậu. Shownu nghe trong người rạo rực với bộ dạng mà cậu lựa chọn cho lần xuất hiện tối nay, cậu hiểu anh sẽ làm gì, đúng chứ?

Shownu ra hiệu Changkyun đứng thẳng dậy, anh đẩy chiếc ghế đang ngồi ra phía sau, tự mình ngồi xuống, một cách từ từ trong khi dùng chóp mũi là lượt từ trên xuống dưới thân mình cậu, bắt đầu bằng một nụ hôn ở môi... Cho đến khi anh đã quỳ dưới đất, tình cảnh giống hệt như lúc ở phòng thay đồ, Changkyun có hơi run rẩy khi những hơi nóng của anh phả ra, len lỏi qua lớp vải dệt và làm ấm lên những xúc cảm phía bên trong. Cậu lùi lại, va phải chiếc đàn piano, những âm thanh vang lên tinh túy và có chút hỗn loạn...

Anh chậm rãi đẩy váy cậu lên, ánh mắt có chút ngờ vực khi không nhìn thấy chiếc quần bảo hộ quen thuộc, đẩy cao lên một chút nữa...

"Em không có mặc quần lót sao? Cứ tồng ngồng như vậy mà chạy vào đây sao?"

Changkyun giật mình khi anh đột ngột cao giọng với cậu, hai chân trở nên luýnh quýnh, là cậu vừa mới nảy sinh ý định như vậy, là muốn... muốn quyến rũ anh...

Shownu đứng lên, đưa chân về sau kéo lại chiếc ghế, rồi ngồi lên. Anh âm thầm đánh giá cậu, đáy mắt không giấu khỏi tia vui vẻ cùng dục vọng nảy sinh. Bé con này... thật không thể lường trước được những chuyện mà cậu có thể nghĩ ra, sao có thể ngang nhiên đi lại trong công ty trong bộ dạng như vậy chứ? Tất dệt đen và không mặc quần lót sao?

"Em lại đây." Anh kéo tay cậu, để cậu nằm ngang trên đùi mình, chân khuỵu xuống, mông vệnh lên.

"Anh sẽ phạt em."

"Vì sao?"

"Em hỏi anh vì sao ư?... Vì em không mặc quần lót."

Shownu vén váy, xoa nhẹ trước khi đánh tay lên mông cậu. Mỗi một lần nêu ra một lý do, anh lại đánh lên mông cậu một cái...

"Vì em chạy đi tìm anh trong bộ dạng như vậy."

"Vì mặc váy và quần tất đen câu dẫn anh."

"Vì em mãi quẩn quanh trong tâm trí anh, làm anh mất tập trung."

"Vì chỉ cần hớ hênh là sẽ có người nhìn thấy, mông em, sự xinh đẹp, quyến rũ của em... Cả lỗ nhỏ mê người này." Anh nhấn một ngón tay vào nơi tư mật của cậu, khiến cho lớp vải của quần tất áp sát vào cửa huyệt... "Đều chỉ có mình anh được nhìn thôi, biết không?"

[Monsta X] [AllKyun] Catch That KittenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ