33.2. [WonMinKyun] Sweet Night (H)

938 51 14
                                    

"Là anh Minhyuk." Changkyun thì thầm.

"Kệ cậu ấy." Wonho nhanh chóng đáp lại, đôi tay thoăn thoát tiếp tục công việc của mình. Anh liên tục đâm ngón tay vào bên trong Changkyun, tay còn lại xé lớn chỗ rách vừa rồi. 

"Nhưng mà... Khoan đã..."

"Em yên nào."

"Á..."

"Này Shin Wonho! Anh dám làm gì Changkyun thì em không để yên cho anh đâu!" Từ bên ngoài, tiếng Minhyuk vọng vào.

"Anh kìa..." Changkyun nhăn mặt cầu xin, bên dưới cậu còn đang cắn nuốt ngón tay của Wonho. Tình cảnh tiến thoái lưỡng nan khiến cậu không biết nên làm gì.

"Em còn để ý đến Minhyuk sao?" Wonho nhướn mày, hỏi lại.

"Nhưng anh ấy... Anh đừng đâm..." Cậu cứng đờ người ngồi trên đùi anh, giọng nói khẽ run rẩy khi ngón tay anh ở nơi nào đó mà làm loạn.

"Nếu em muốn..." Wonho bỏ ngỏ câu nói, trực tiếp vòng tay xuống dưới đùi cậu, bế xốc lên. Changkyun mất thăng bằng, hoảng hốt ôm lấy vai anh. Wonho đứng dậy, từng bước tiến về phía cửa phòng tắm, dùng một tay mở khóa lại xốc Changkyun lên lần nữa.

Minhyuk đứng ở bên ngoài, khuôn mặt tức tối thoáng chút ngạc nhiên, rồi ánh mắt anh đột ngột thay đổi, lóe lên một tia hắc ám, xấu xa như đang vui cười.

"Phòng nào?" Wonho hỏi.

Minhyuk nhanh chân đi lên trước, mở cửa phòng ngủ ba người, khóe môi nhếch lên: "Shownu hyung và Kihyun đã lên công ty chuẩn bị cho bài đặc biệt trong lễ trao giải, Hyungwon và Jooheon đã ngủ,..."

Changkyun nghe được mà đầu óc choáng váng. Hyungwon và Jooheon... đã ngủ... Tức là trời có sập ba lần bảy lượt cũng không biết đường mà dậy. Hai người kia đã đến công ty... Vậy là có một phòng trống. Phòng đó lại có đệm riêng của Wonho...

Thảm rồi! Changkyun thầm than trong lòng. Đôi mày cậu chau lại suy nghĩ.

"Này bé con, không được thất thần." Wonho vỗ vỗ vào má cậu nhắc nhở. Lúc này Changkyun mới nhận thức được mình đã được đặt trên giường riêng của anh. 

Minhyuk cười xấu xa, từ trên xuống dưới nhìn cậu một lượt. Mái tóc có chút bết rối, thân trên không mặc áo, quần tất bị xé toạc một mảng, phù hợp lại rách ngay hạ thân, lớp vải đen ướt nước bó sát, lấp lánh mỹ vị tôn lên làn da trắng của cậu út. Quần lót còn bị Wonho kéo rách, xộc xệch để lộ một phần nơi tư mật hồng hào hấp dẫn. 

Wonho nhân phút giây Changkyun không chú ý mà áp lên môi cậu, đầu lưỡi không chút kiêng dè mà tiến vào bên trong. Phía dưới, Minhyuk cũng không chịu kém cạnh, anh nương theo vết rách của quần tất, xé nốt phần còn lại, cúi mình xuống hít một hơi sâu. Hương vị này... Thật lâu rồi anh chưa nếm qua. Đầu lưỡi vươn ra, chạm vào làn da trơn bóng... Changkyun bắt gặp sự ẩm ướt mới lạ, hoảng hốt giãy dụa, nhưng lại bị anh ghìm chặt, cổ chân bị giữ lấy, chân còn lại đang bị Wonho đè, có làm cách nào cũng không thoát khỏi. 

Cậu ừm à vài tiếng trong cổ họng, nhưng sau đó liền bị nụ hôn đang dây dưa nuốt xuống. Bên chân cậu còn bị Minhyuk hôn, cắn... Từng ngụm, từng ngụm, kéo theo cả quần tất dần rơi xuống dưới. Rồi anh bắt lấy bàn chân đang run rẩy đến căng cứng kia, cho vào miệng.

[Monsta X] [AllKyun] Catch That KittenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ