Chap 30

778 39 6
                                    

-" Chào ngài. Xin tự giới thiệu, tôi là Hoàng Tử Thao"

Cậu lịch sự đưa tay ra.

Lộc Nhiên cũng chìa tay bắt lấy tay cậu, trong phút giây, Hoàng Tử Thao cảm nhận được sự nhăn nheo của bàn tay bươn chải, đáy mắt hơi rung...

-" Tôi là Lộc Nhiên."

Hai người ngồi xuống, thức ăn đã được đặt sẵn đang được phục vụ bưng ra.

-" Không biết những món này có hợp khẩu vị của Hoàng tiên sinh không?"

-" Đừng gọi tôi như vậy. Một tiếng cậu Hoàng là được, nhiều năm sống ở Mĩ, tôi đã quen. Đối với lối xưng hô truyền thống của Trung Hoa, nghe không được thuận tai cho lắm. Nhưng đối với món Trung thì tôi rất thích. Cảm ơn ngài đã mời tôi"

Lộc Nhiên không nghĩ Hoàng Tử Thao lại cởi mở như vậy...

-" Chắc cậu Hoàng cũng đoán được phần nào lí do tôi mời cậu đến đây"

Lộc Nhiên không thích giấu giếm, lại chán ghét dong dài nên ăn nói rất thẳng thắn.

Hoàng Tử Thao trong bụng thầm nghĩ, quả nhiên là cha ruột của Lộc Hàm, cách ăn nói vô cùng giống nhau. Rõ ràng, dứt khoát.

-" Anh trai rời quê nhà đã 15 năm, làm sao có thể là Lộc Hàm con trai ngài"

-" Cậu tin tưởng bản thân nói thật? Tôi tin tưởng nghi ngờ của tôi hơn..."

-" Đã nghi ngờ, vì sao ngài còn đặt niềm tin vào"

-" Vì tôi biết, mình đã đúng..."

-" Trên đời này, người giống người là chuyện không hiếm. Ngài dựa vào đâu khẳng định anh trai tôi là con của ngài? Anh ấy mang trong mình dòng máu của Hoàng gia, không phải Lộc gia..."

-" Vậy cậu có bằng lòng để anh trai cậu và tôi thử DNA?"

-" Cho tôi một lí do."

-" Vì Lộc Hàm là con trai tôi."

-" Ngài ăn nói cẩn thận, không chứng không cứ, đừng phát ngôn lung tung"

-" Lộc Hàm từ nhỏ đã sức khỏe yếu kém, không thể uống rượu quá nhiều. Dù có dự tiệc cũng chỉ nhấp môi, trong suốt tiệc mừng đầy tháng của Kim gia, anh trai cậu chưa từng đụng rượu..."

-" Haha, cơ sở của ngài quá đơn sơ rồi. Thế giới có 7 tỉ người, ai giống ai cũng là lẽ thường tình. Ngài đừng tốn công vô ích nữa"

-" Tôi nói cậu, Lộc Hàm của tôi có một đặc điểm mà không ai có...."

-" Là gì?"

.

.

.

Biện Bạch Hiền có nghe tin tức về người tên Luhan đó, nhìn giống Lộc Hàm thật. Giống như hai giọt nước.

Hôm nay có tìm Độ Khánh Thù để nói chuyện này.

-" Cậu nói thử đi, là Lộc Hàm đúng không?"  Biện Bạch Hiền múc viên đá bỏ vào miệng nhai

-" Tôi sao có thể biết?" Độ Khánh Thù tay chống lên bàn, cao giọng đáp

-" Vậy chỉ cần kiểm chứng là được..."

[ Longfic Hunhan ] Lặng Lẽ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ