Chương 28.

2.3K 122 8
                                    


Thư Tiệp ngủ đủ rồi, tự nhiên mà tỉnh lại, cơ thể ấm áp dễ chịu, hai chân ở giữa hai chân Phạm Đồng Đồng sưởi ấm, mà tay để ở trước ngực của cô ấy.

Hai tiểu bánh bao ở trong lòng bàn tay, Thư Tiệp dùng móng tay cọ cọ mũi nhọn kia, vật nhỏ kia lại có thể liền ngoan ngoãn đứng lên.

Hai ngón tay Thư Tiệp kẹp □ không có tiền đồ kia, kéo nhẹ một chút, đem Phạm Đồng Đồng thật vất vả mới ngủ được tỉnh lại.

Phạm Đồng Đồng ngáp một cái, mặt mày nhăn lại, đưa tay kéo cái chăn rơi xuống vai Thư Tiệp, kéo lên trên một chút, cọ xát khuôn mặt Thư Tiệp, nói: "Coi chừng bị lạnh."

Thư Tiệp để cô ấy tùy ý ôm mình, hơi ấm đột nhiên đánh xuống, không khí lành lạnh cùng cơ thể ấm áp, người Phạm Đồng Đồng giống như một cái máy sưởi nhân tạo.

"Trời đổ mưa rồi." Phạm Đồng Đồng nhìn lên trần nhà, phát hiện những giọt mưa đang rơi xuống khung cửa. Cửa sổ trên mái nhà bị hạt mưa đánh xuống, leng keng thùng thùng, giống như tiếng người xì xào bàn tán.

"Ừ?" Tay Thư Tiệp xoa bộ ngực trường tồn với thời gian của Phạm Đồng Đồng, lười biếng đáp lại.

"Thư Tiệp, tay cậu. . ."

"Tay của tớ làm sao?"

Phạm Đồng Đồng chỉ chỉ trước ngực mình, bắt đầu kéo chăn bông, nói: "Tay cậu hạnh kiểm xấu. Đau!"

Thư Tiệp dùng sức nắm lấy □, tiếp tục nhẹ nhàng dùng ngón tay ma xát, lực đạo mềm mại động vào khiến tiểu trái cây khẽ run.

"Cảm thấy không có chuyện gì để làm."

Cho nên. . . Phạm Đồng Đồng nhăn mặt lại.

Thư Tiệp sờ một lúc, không nghe thấy Phạm Đồng Đồng phát ra âm thanh gì, nhìn lại cô ấy, vẻ mặt bình thường, nhưng lại cau mày, hai má trở nên trắng.

"Sờ thương cậu sao?" Thư Tiệp bỏ tay ra khỏi ngực cô ấy, từ chăn bỏ ra bên ngoài, so sánh mới biết bên ngoài lạnh. Lạnh thấu xương, đánh ra cơn rùng mình.

"Tớ đói." Phạm Đồng Đồng rì rì nói, vuốt vuốt cái bụng đã không còn tiếp tục kêu, ngay cả cảm giác đói bụng cũng không còn, dường như đã bị tê liệt.

"Cậu làm gì mà không ăn cơm chiều? Bệnh đau dạ dày của cậu sao có thể nhịn đói được, đi ăn. Cậu mau đi nấu cơm đi." Thư Tiệp thúc Phạm Đồng Đồng rời đi.

Phạm Đồng Đồng không giải thích vì sao mình lại không đi nấu cơm, khi đó cô đang tận chức tận trách làm lò sưởi cho Thư Tiệp, theo lời Thư Tiệp, cô cũng ngoan ngoãn vén chăn lên, ra khỏi giường, sau đó đem chăn nhét dưới thân Thư Tiệp. Bên dưới chính là chiếu, Thư Tiệp hiện tại đang ở trạng thái hồng thủy tràn ra, không thể để bị nhiễm lạnh.

"Vậy cậu muốn ăn gì?" Phạm Đồng Đồng một bên mặc quần áo, một bên hỏi Thư Tiệp.

Thư Tiệp quấn chăn bao quanh mình, sau khi rời khỏi cặp đùi non mềm của Phạm Đồng Đồng, chân chỉ có thể dựa vào dư âm của chăn để sưởi ấm, loại thời tiết hiện tại này chính là làm người phiền lòng. Nóng thì còn chưa tới mức nóng, những ngày giá buốt cũng đã trôi qua, nhưng vẫn còn lạnh, lạnh đến mức cả người không được tự nhiên.

[BHTT][Edit] Biểu Tỷ Hung Mãnh - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ