Sau một cơn mưa, cầu vồng lung linh sẽ xuất hiện. Có JaeHyun ở cạnh, Taeyong thư thái và biết yêu thương bản thân hơn rất nhiều, đến mấy vị người hầu thân cận còn thấy vui mừng thay cho thiếu gia nhà mình. Nhờ trị liệu tốt, nghỉ ngơi đầy đủ nên vết thương của anh bình phục rất nhanh, cũng là vì không còn muốn thấy người thương của mình thỉnh thoảng lại vừa chăm sóc vừa tự trách về những chuyện đã qua.
Jaehyunie phải luôn tươi cười và hạnh phúc.Vết thương của thiếu gia bình phục hẳn cũng là lúc kẻ bán đứng chủ nhân trong gia đình bị phát hiện. Chính hắn đã tiết lộ việc JaeHyun đi khỏi nhà để nhận lại một món hời lớn. Không chút do dự, hắn buộc phải ra đi mãi mãi để trả giá cho việc làm tổn thương điều quan trọng nhất mà thiếu gia luôn yêu thương gìn giữ. JaeHyun dù ngày thường có dễ tính thì cũng không thể van xin, không thể ngăn cản được việc trừng phạt này, Taeyong đã bị thương. Đó là một lỗi lầm to lớn và không được thứ tha.
Thế nhưng một góc nhỏ sâu thẳm trong lòng Jaehyun cũng cảm thấy sợ hãi rất nhiều. Nó sợ Taeyong sẽ ngày một trở thành kẻ khát máu không gì ngăn nổi. Jaehyun không muốn thấy hai tay anh vấy đầy máu tanh khi mà tuổi đời còn chưa đi qua một nữa. Không thể trách cứ Taeyong tàn nhẫn khi mà ngay từ lúc sinh ra, định mệnh đã trao cho anh vương vị tráng lệ được lót bằng biết bao nhiêu xác thịt và máu xương. Jaehyun chỉ hy vọng rằng anh chỉ thật sự ra tay khi chuyện không còn phương án nào khác tốt hơn. Ấy vậy mà giờ đây, nó cảm giác mình chính là nguyên nhân khiến cho Taeyong ra tay giết người, Jaehyun này có giá trị lớn thế sao? Nó còn không tin nổi nữa là, hình như tội lỗi của nó ngày một nhiều lên thì phải.Em không muốn tình cảm của chúng ta xây dựng trên đau thương và huyết lệ của người khác.
Dưới ánh tịch dương, anh lại đi tìm nó sau khi hoàn thành sớm công việc trong ngày.
Taeyong không chịu nổi cảm giác không biết Jaehyun đang ở đâu, đang như thế nào và đang làm gì? Trải qua sự việc lần này, anh mong muốn an toàn tuyệt đối cho cậu dù là trong chính căn nhà của mình. Hình ảnh Jaehyun phải đối đầu với họng súng của kẻ thù đã ám ảnh anh trong rất nhiều giấc ngủ. Anh sợ nếu lần thứ hai xảy ra liệu may mắn có mỉm cười mang JaeHyun về cho anh nữa không? Từ ngày cậu xuất hiện trong cuộc đời mình, Taeyong đã nhiều lần mong ước bản thân chỉ là một người thật bình thường để JaeHyun không bị bất kỳ mối nguy hiểm nào rình rập nữa. Thế nhưng sự hùng mạnh bây giờ lại chính là lá bài hậu thuẫn giúp anh cho cậu một cuộc đời sung túc đầy đủ, sự chở che tuyệt đối và vui vẻ sống thật với tính cách mà không phải kiêng dè bất kì ai.Taeyong cũng đã sớm chua chát chấp nhận rằng cuộc sống vốn dĩ công bằng như vậy, có mất ắt có được. Anh đương đầu với nó và gồng mình lên hết sức để cân bằng mọi thứ, tạo ra điều kiện tốt nhất để chăm sóc, nuông chiều người mình yêu thương. Anh thật sự không muốn bản thân sẽ trở về những ngày cô độc trước đây, những tháng ngày chưa có một người tên Lee JaeHyun xuất hiện trong quỹ đạo nhàm chán của mình. Từ nhỏ tới lớn, Lee Taeyong chỉ biết cố gắng rèn luyện sức khỏe, chăm chỉ học tập, gian khổ thao luyện tất cả những gì cần thiết cho một người thừa kế hoàn mỹ. Thế giới trong đôi mắt của anh chỉ đơn giản là những thực thể vô hồn, hoặc giả là đầy rẫy xấu xa, tầm thường dơ bẩn. Nhưng từ khi bắt gặp ánh mắt trong veo chứa đựng đau đớn và thất vọng của JaeHyun ở vệ đường, anh chợt nhận ra thế giới vẫn còn có một thứ xinh đẹp thuần khiết xứng đáng để mình bỏ ra tâm tư.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeJae][NCT Fanfic] Khung cửa sổ hoa anh đào - Ciel
FanficAuthor: Ciel Paring: TaeYong x JaeHyun Độ dài: 24 chương. Thể loại: Ngọt, ngược, HE Nội dung: Thỉnh vào intro.