.Chương 16. Đã yêu rồi

1K 94 5
                                    


Seung Ri có lẽ đã cảm thấy hối hận rồi. Không nên giới thiệu cho Ji Yong ăn đồ nướng. Chỉ cần ăn một buổi Ji Yong đã nghiền ngay lập tức. Cả tuần nay ngày nào cũng cắm cờ ở quán thịt nướng gần công ty. Ngon thì có ngon thật nhưng ăn nhiều cũng ngán lắm chứ.

Không chỉ thế mà mỗi lần ăn Ji Yong không chịu tự ăn một mình. Bắt cậu phải đút cho. Vì hai người ăn ở phòng VIP riêng tư nên có làm hành động gì đi nữa cũng không sợ bị ai thấy.

Vì thế nào đôi khi Seung Ri là tình nhân lại kiêm luôn việc giữ trẻ. Mà đứa trẻ này theo anh ta nói thì đã cả trăm tuôi đời rồi chứ ít ỏi gì?

-"Seung Ri đút thêm một miếng nữa!"

-"Rồi, rồi, rồi!"

Kwon Ji Yong sao mà lại không nhìn ra Seung Ri đang lầm bầm chửi hắn. Có nghe đấy những vẫn muốn bắt nạt cậu thôi. Được Seung Ri đút cho thì cái gì cũng có hứng thú ăn.

Không chỉ thế mà thú thực cậu còn truyền cảm hứng cho hắn ở nhiều thứ khác. Ví như là lĩnh vực của cả hai, đó là thiết kế. Trong một buổi sáng ngắm nhìn cậu Ji Yong đã vẽ được tận 3 tờ giấy A4. Nhưng trong đó 1 tờ vẽ thiết kế trang sức, 2 tờ còn lại thì sớm trở thành chân dung của Seung Ri.

-"Chúa tể, anh sao lại thích món này đến vậy?"

-"Không biết, có lẽ là tại vì em đút cho ta ăn!"

-"Hả? Anh nói gì cơ?"

-"Không có gì, tập trung chuyên môn đút cho ta!"

Con người thường gọi cái cảm xúc này là yêu sao? Phải đi hỏi Seung Hyun.

-"Sao? Yêu? Ý là em đã yêu Seung Ri? Yêu một con người?"

-"Ta không biết rõ!"

Còn không rõ cái gì nữa. Yêu thì nói yêu, không thì nói không! Cái thằng này, có lúc lại trở nên như vậy sao?

-"Em có hứng thú yêu người ngoại đạo hay sao?"

-"Cái này là cái cảm giác yêu của Con người sao?" cảm giác này là lạ. Có khi buồn bực có lúc vui vẻ lạ thường.

-"Em trai à, cái này không chỉ là cảm xúc của Con người, Ác quỷ chúng ta cũng biết yêu!" chỉ có nhà ngươi là tảng băng chẳng biết yêu là cái giống gì thôi. Nhưng hình như bây giờ đã Chúa tể kính mến đã biết yêu rồi.

Có trò vui chơi rồi haha!!!

-"Seung Ri đâu?"

-"Ta không biết, vừa mới chạy đi đâu đó rồi!" cái tên nhỏ này, đã nói nội quy là phải trong tầm mắt của ta rồi mà. Bây giờ biến đâu mất tiêu.

Cái mặt của thằng em trai nhắc đến Seung Ri không ở cạnh là lại mắc cười. Phải nhịn lắm mới không bật cười trước mặt. Cũng không được để cho nó nghe được suy nghĩ, nếu không sẽ bị đày ra 'Nghĩa địa đen'

-"Lúc nãy hyung thấy thằng nhỏ chạy xuống phòng nghỉ ngơi nhân viên pha cà phê!"

-"Ừ!" hóa ra đi pha cà phê cho mình, cũng được. Tạm tha tội.

-"Cùng với Jay Park!" còn vế sau chưa kịp nói xong.

-"Cái gì? Lại là Jay Park!" sao cứ quấn lấy người của ta hoài thế. Có ngày ta rút cạn sạch năng lượng sống của ngươi thì đừng có trách.

[NyongTory] I'AM DEVILNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ