Ep 13. Duyên chưa đứt, tình chưa dứt

332 40 0
                                    


CON MẮT TÂM LINH.

Ep 13:

Ngô Thế Huân giận dữ đập mạnh tay xuống mặt bàn cứng. Tình hình ngay từ đầu đã không thể định hình được, giờ đây càng trở nên rối ren hơn. Một tội ác hết sức phi thường, người bình thường dường như không có bất cứ cơ hội nào để nhìn thấu được ý đồ của hắn.

Rain giờ đây không còn là kẻ chỉ giết những người mà hắn xác định từ đầu, hắn đã trở thành ác quỷ của nhân loại, gieo vào lòng người nỗi sợ hãi kinh hoàng. Những người bình thường như bao người kia hắn cũng giết được.

" Hắn đổi đối tượng ư?"

" Không chắc nữa, tôi đang đợi hồ sơ cá nhân của nạn nhân." Cảnh sát Hạ cũng không tránh khỏi căng thẳng, tay liên tục ấn máy tính tìm kiếm dữ liệu.

" Nạn nhân không phải người trong giới kinh doanh cũng như chính trị...Rain rốt cuộc là có ý gì đây. Hắn không thể đột ngột đổi mục tiêu được."

Ngô Thế Huân đã suy nghĩ rất nhiều, đã khẳng định một điều, Rain chắc chắn rất oán hận những kẻ mà hắn giết. Thủ đoạn ra tay tàn độc như thế, rút cạn máu và nước mắt của nạn nhân, hắn chắc chắn căm hận thế giới tài chính, chính trị tới mức muốn giết tất cả. Nhưng lần này hắn lại giết một con người bé nhỏ, chẳng có liên quan gì đến mục tiêu ban đầu của hắn. Rốt cuộc ý của hắn là gì đây? Nếu hắn đổi đối tượng chỉ với mục đích thách thức nhà điều tra thì hắn không phải là một kẻ tâm thần, bệnh hoạn nữa, mà còn là một loài quỷ dữ cần phải tiêu diệt khỏi xã hội loài người. Xã hội loài người không nên có một kẻ tàn bạo như hắn.

Hai đêm trôi qua đều có kẻ bị giết, tất cả các đêm đều mưa. Nhưng vì đang là mùa mưa, hơn nữa ban đêm lại rất dễ mưa, nếu cứ như vậy trong vòng 1 tuần, số người bị giết có khi sẽ lên đến bảy người mất. Tức là ngày nào cũng sẽ có người bị giết. Quy luật giết người của Rain không thay đổi, cứ vào đêm mưa là hắn giết người , không một chút thay đổi, không một chút nhân nhượng.

Ngô Thế Huân đột nhiên cảm thấy có gì đó vô cùng kỳ lạ, vội đi đến bàn làm việc của mình, lục tìm hồ sơ vụ án.

Cảnh sát Hạ đi đến, ném ghi chép của mình xuống bàn.

" Anh cũng nhận ra rồi à."

Thế Huân lật ra xem, tất cả ghi chép của cảnh sát Hạ đều là vào những đêm mưa và Rain.

Cảnh sát Hạ thở dài: " Có một đêm mưa hắn không giết người."

Thế Huân mặt trở nên tái đi, một ý nghĩ kì dị lóe lên trong đầu. Chính vào cái đêm mưa anh đi tìm Lộc Hàm và vết thương bị dao gây ra trở nên rỉ máu. Đêm đó Rain không giết người. Sự trùng hợp này khiến Thế Huân không thể không có những suy nghĩ về Lộc Hàm. Cậu ấy vẫn luôn muốn chứng minh cho anh thấy mình không phải là Rain. Cậu ấy cảm thấy giận dữ khi anh luôn cho rằng cậu ấy là kẻ giết người. Chỉ có duy nhất đêm mưa đó Rain không giết người, đêm đó cậu ấy và anh ở bên nhau.

Nếu pháp luật có thể trừng phạt bất cứ ai vậy thì còn sinh ra một kẻ như Rain làm gì nữa. Anh cũng chỉ một nô lệ trong cái nhà tù pháp luật mà thôi, Ngô Thế Huân.

[Hunhan/Siêunhiên] CON MẮT TÂM LINH. (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ