chương 8

1.2K 155 59
                                    

  Tiếng còi thông báo hét lên âm ỉ, dòng người chen chúc, tranh nhau vào phòng thay đồ, những con mắt láo liên dòm ngó.

  Đó là giờ tắm, cái giờ cậu ghét nhất.

  Mọi người cũng đã vào hết rồi, tiếng nước chảy cũng đã nghe. Cậu biết rằng đây là lúc tốt để trốn về phòng. Chỉ cần nghĩ đến nhà tắm thôi là cậu lại thấy xấu hổ rồi.

  Error, nếu hắn ở đó thì hắn sẽ ra sao khi thấy cậu nhỉ. Bất ngờ? Hay chỉ đơn giản là tới bắt chuyện? Chỉ mấy lí do đơn giản đó cũng tạo thành cho cậu cái cớ muốn “khuất mặt” khỏi giờ tắm nhiều hơn.

Còn Error, cả ngày hôm nay hắn chỉ cố bắt chuyện với Ink, nhưng có vẻ như tên lính mới sáng giờ cứ kè kè theo cậu không chịu buông, làm cho Error không hề có tí cơ hội nào. Hồi nãy hắn cũng thấy cậu bị tên ấy kéo đi cùng, nhưng thừa biết rằng Ink sẽ sớm tìm cách trốn ra, như mọi lần.

Nên anh đứng đợi ở đầu cửa, xem coi khi nào cậu ra.

Cậu quyết định quay đầu lại, không thể chịu được. Dream thấy thế, định kéo áo Ink.

"Này, cậu đi đâu thế-" - Chưa nói hết câu, Dream đã thấy một bóng dáng quen thuộc từ xa. Người đó đang ngoắc tay gọi cậu. Dream im lặng, rồi hòa vào dòng người.

  Dòng người đổ về phía trước, còn cậu thì đi ngược về phía sau, nên khá là khó mà chen hết được. Bóng dáng nhỏ bé của Dream cũng chẳng còn trong tầm nhìn. Cậu chỉ đang muốn mau chóng thoát khỏi đống người vừa thịt vừa xương này càng sớm càng tốt.

  Hơi thở nặng nề, mồ hôi nhễ nhại, cậu cứ như mới đi huấn luyện về, tất cả tạo ra mùi hương thật khó chịu. Ink đưa tay về phía trước. Một tí nữa thôi!

  Dòng người thưa đi, điều đó nghĩa là cậu đã thoát. Thở dốc, cậu quẹt đi mồ hôi trên trán.

  "Không nghĩ là ngươi mất nhiều thời gian đến thế." - Giọng nói quen thuộc vang lên, đó là của Error.

  Bộ xương trắng ngẩng đầu lên, cũng không mấy bất ngờ.

  "Gì? Anh đứng đây chờ tôi chắc?" - Ink nói

  "Ờ, có thể nghĩ như thế." - Error gãi gáy - "Ngươi có tìm ra búp bê chưa?"

  Ink thở dài rồi nhún vai.

  "Chưa, tôi nghĩ thế."

"Vậy thì giờ," - Error chỉ lên hành lang - "Ngươi sẽ đi tìm với ta."

---------------

  Có lẽ bây giờ, bạn đang nghĩ đây là một buổi hẹn hò?

  Nhưng Ink không nghĩ thế. Hiện tại, hai người trông giống như đi ăn trộm hơn.

Xuyên qua các hành lang thật lặng lẽ, tránh bảo vệ và máy quay thật khéo léo, rồi còn phải cố gắng đuổi kịp Error. Thế này chả khác gì ăn trộm đúng không?

   Dừng chân ở góc khuất, Error lên tiếng.

   "Ta nhận ra ta làm mất búp bê ở đây. Nên ta muốn vào đây tìm thử."- Ink ngó ngược ngó xuôi, rồi mới hỏi.

Xuyên Qua Khung SắtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ