"Tiểu cẩu, không cần phải sợ, ra khỏi đuôi ca ca, để phụ thân ôm ngươi một cái đi!"
Khuyển Đại Tướng hướng về phía đuôi đại nhi tử mà đi. Ai có thể đoán được Tây quốc tiên vương Khuyển Đại Tướng uy nghi trước mặt người thân lại đổ vỡ hình tượng như vậy, đương nhiên chỉ có trước mặt người thân mới như vậy.
"Nha, ngươi làm ta ghê tởm." Lăng Ngọc tỏ vẻ hắn không biết người này.
"Ngọc nhi sao có thể nói với ta như vậy, nhi tử của ta sợ ta, ta thật đau lòng, mau đến hôn an ủi ta một cái."
"Cút! Đừng có dọa đến tiểu cẩu." Một quyền đánh lên trên mặt Khuyển Đại Tướng: "Tiểu cẩu ngoan, đừng sợ, cữu cữu ở đây, phụ thân không dám làm gì ngươi đâu."
Quả nhiên, nghe Lăng Ngọc nói xong, Inu Yasha từ đuôi ca ca thò đầu ra: "Chính là, chính là, ta và mẫu thân hại chết phụ thân, phụ thân nhất định sẽ chán ghét ta."
"Làm sao có thể chứ. Phụ thân thương tiểu cẩu ngươi nhất, Hắc Trân Châu là tín vật định tình của ta và phụ thân ngươi, nó lại trong nhãn tình của ngươi, đã nói lên hắn thương ngươi nhất a."
Không biết vì sao, Lăng Ngọc vô cùng thích bán yêu tiểu gia hỏa giống mình này, tuy rằng hắn là con của Khuyển Đại Tướng cùng người khác, tuy rằng hắn đã lãng phí nhiều dược liệu của mình, được rồi, không phải có thành quả thực tốt sao? Ít nhất hắn đã biết phối dược, đồng thời có thể sống đến 50 năm.
"Đúng vậy, đúng vậy, phụ thân thương nhất là tiểu cẩu." Khuyển Đại Tướng vội vàng phụ họa theo, nhưng đồng thời cũng cảm nhận được một cỗ oán niệm cường đại.
"Còn ca ca thì sao? Phụ thân chỉ thương một mình con là không đúng." Khuyển Đại Tướng nhất thời cảm giác oán niệm ít hơn, không khỏi cảm thán tiểu nhi tử của mình hiểu chuyện cỡ nào.
"Đương nhiên cũng thương a, nhưng tiểu cẩu nhiều hơn một chút, bởi vì con nhỏ hơn ca ca hơn 200 tuổi."
"A! Ta sao lại nhỏ hơn ca ca nhiều như vậy, ta hiện tại bao nhiêu tuổi rồi ca ca?"
"500 tuổi." Sesshomaru thu liễm oán khí, thản nhiên mà nói.
"A! Vậy tại sao ta còn chưa già?" Nhìn bản thân cùng ca ca cả đầu tóc bạc, chẳng lẽ đây cũng là vì quá già rồi mới mọc ra sao? Nhưng lại không có nếp nhăn a, trong sách nói già rồi sẽ có nếp nhăn đáng sợ xuất hiện a.
"Không cần so sánh chúng ta với nhân loại hèn mọn."
Sesshomaru nhìn đệ đệ đang nhìn tóc của mình, cảm giác được tư duy đệ đệ nhà mình như đã lên đến một tầm cao mới.
Đột nhiên, y khiếp sợ phát hiện tai của Inu Yasha không còn nữa, thay vào đó là tai của nhân loại, mái tóc bạch kim cũng dần dần biến thành màu đen.
"A! Tóc biến thành đen, lỗ tai cũng không thấy, hôm nay là Sóc Nguyệt sao, còn muốn vui đùa với lỗ tai tiểu cẩu một chút." Khuyển Đại Tướng có chút đáng tiếc mà nói.
Sau khi bỏ qua nhung đuôi của ca ca, Inu Yasha không hề chú ý đặt mông ngồi lên một nơi, lại bị bộ xương khô ở nơi đó làm đau, nước mắt chảy ra một ít. Hắn có chút bất mãn nhìn ca ca mình, lại nhìn đến ánh mắt chán ghét của ca ca, đột nhiên cảm thấy có chút động tâm, trong mắt lóe lên một ít hình ảnh, giống như thật lâu trước đây cũng có người dùng loại ánh mắt này mà nhìn mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ][ĐN InuYasha] Sát Khuyển Luyến
FanfictionTên truyện: Sát Khuyển Luyến Tác giả: Chung Lê Đại Tuyết Văn án: Một mình ngẩn ngơ ở đáy vực 50 năm, đã hoàn toàn quên mất cách giao tiếp cùng người khác, mãi đến một ngày cứu y bị thương nặng, khuôn mặt tinh xảo, chỉ cần nhìn một lần liền hãm sâu t...