19.ngày thứ 7 kì quái (phần 2)

110 15 0
                                    

Phòng lịch sử- nơi chứa những di vât, những dụng cụ và những tư liệu cổ trong quá khứ trường. Giống như triễn lãm và được tổ chức nhiều lần, mọi lớp học sẽ được tham quan để hiểu rõ hơn và về ngôi trường lớn nhất lục địa này.

Nằm ở phía nam xét với phía trung tâm và nằm gần với khu thư viện khu phi chiến đấu, tôi cũng liếc qua xem khu thư viện. Không biết chị hai có thấy điều gì ở cái kính đó không? Liệu mình có bị chị lôi đi đâu nữa không?

Thanh niên vốn nằm trong tầm ngắm của bà chị mình thì xác định khó thoát.

"Hội trưởng, liệu khu đó có được vào không vậy? hôm nay là ngày nghỉ mà.

"Chị sẽ xin phép bảo vệ, dù gì thì ngày nghỉ nên họ chắc thoải mái thôi."

Hội trưởng thoải mái lấy cuốn sách màu đỏ ra và đọc nó. Lại cuốn sách màu đỏ thẩm đó.

"Hội trưởng, cái cuốn sách đó... Khá giống với cuốn nốt nhạc của chúa chiến tích Alison sao?"

"..."

Hội trưởng im lặng một hồi, mái tóc bạch kim tung bay trong gió và đôi mắt mơ màng nhìn hướng lên.

"Đây là cuốn mà mẹ chị, em thấy đấy."

"À... Em xin lỗi."

Có vẻ như tôi đã chạm phải điều không hay rồi, và chúng tôi cứ thế mà tiếp bước.

Khu nhà to lớn màu trắng hiện dần hiện ra trước mặt chúng tôi.

Nói là phòng nhưng nó rộng như sân vận động ấy, có chơi bóng đá hay bóng chuyền được không ta. Xung quanh là khu vườn được cắt tỉa tỉ mị thành hình sư tử trong biểu tượng khiên đỡ, biểu tượng của trường Alison. Không khí vào buổi sáng trong lành cùng khung cảnh yên bình khiến rôi phát ra một tiếng kì cục.

"Chúng ta đi nào."

Chúng tôi cứ thế mà đi qua cổng màu đen và tiến thẳng vào cửa chính. Hm?

"Bảo vệ đâu hết rồi?"

Không thấy gác cổng hay bảo vệ cả, hôm nay nghỉ được nghỉ à.

"À... Chị quên mất. Hôm nay học được nghỉ ngơi rồi, chị có chìa khóa này."

"Vậy à."

tôi cứ nghĩ rằng họ nên thay ca cho mỗi lần gác chứ, thôi thế cũng tốt.

tra chìa khóa vào ổ khóa, đổ ma lực vào tấm pháp trận được đính trên cửa, và cánh cửa nặng nề mở ra. khung cảnh màu nâu nhạt kèm theo chút mùi gỗ khiến cho tôi cảm thấy nơi đây giống như một nơi cổ kính.

không khác với bảo tàng lịch sử mấy, những di vật và người đã khuất để lại, những công trình nghiên cứu bật nhất của trường, pháp cụ, sách cổ. Nhiều hơn đó là những thứ liên quan đến trần đánh lịch sử của trường, những chiếc giày, sách phép, đũa phép và những cái tên được ghi chú dưới mỗi vật để tưởng những người ra đi. Ô... thậm chí có bộ xương ở đây nữa, hơi bị ghê rồi đấy.

trên tường thì đính hàng loạt những bức ảnh chụp lại của trường, thành viên và những hình ảnh về học sinh sinh viên các khóa học tốt nghiệp.

Chuyển Sinh Ở thế giới khácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ